Thơ KIỀU GIANG
Hôm nay đi giữa Đà Lạt xuân
Anh nhớ Đà Lạt của chúng mình năm trước
Em thường nép vào huyền thoại nên anh sợ mất
Sợ mất em và mất cả Đà Lạt xuân
Đà Lạt cho anh màu áo trinh nguyên
Màu áo em - trong xanh huyền mắt nhớ
Anh bắt chước cành thông - hôn em trên đồi gió
Truyền hơi ấm cho nhau . Anh mắc nợ em rồi !
Đà Lạt những ngày anh thấy đơn côi
Những ngày không em trên ĐỒI CÙ rét
Hoa công viên, mùa xuân chưa nở hết
Nước hồ XUÂN HƯƠNG thao thức đến bao giờ ?
Anh gọi Đà Lạt xuân trong màu mắt em mơ
Và cứ ngỡ hồ TUYỀN LÂM trong mùa lễ Phật
Đà Lạt trong anh. Như em. Có bao giờ mất
Em ở trong đời , ngây ngất Đà Lạt xuân
31 thg 1, 2012
28 thg 1, 2012
Khối U
Truyện ngắn của KIỀU GIANG
Tôi cũng không nhớ nổi cái khối u quái ác đó đã hiện hữu trong tôi từ bao giờ. Nhưng chắc chắn một điều phải là từ ngày tôi đã trở thành giàu sang phú quí, ăn uống dư thừa, đỏ da thắm thịt,có bơ có sữa, có rượu ngon gái đep suốt sáng thâu đêm , có áo mão xênh xang, lên xe xuống ngựa, có nhà cao cửa rộng, có tôi tớ đầy nhà, có kẻ hầu người hạ, và nhất là có cả một đám quan quân như sa tăng sai đâu đánh đấy, luôn trung thành tuyệt đối với tôi, vì áo mão cân đai được tôi ban phát, không bao giờ cạn, bổng lộc, quyền uy thọ hưởng không bao giờ dứt...
Bây giờ ngồi đây, mang cái khối u đã già, di căn khắp người, cả xác thân rã rời......
Tôi cũng không nhớ nổi cái khối u quái ác đó đã hiện hữu trong tôi từ bao giờ. Nhưng chắc chắn một điều phải là từ ngày tôi đã trở thành giàu sang phú quí, ăn uống dư thừa, đỏ da thắm thịt,có bơ có sữa, có rượu ngon gái đep suốt sáng thâu đêm , có áo mão xênh xang, lên xe xuống ngựa, có nhà cao cửa rộng, có tôi tớ đầy nhà, có kẻ hầu người hạ, và nhất là có cả một đám quan quân như sa tăng sai đâu đánh đấy, luôn trung thành tuyệt đối với tôi, vì áo mão cân đai được tôi ban phát, không bao giờ cạn, bổng lộc, quyền uy thọ hưởng không bao giờ dứt...
Bây giờ ngồi đây, mang cái khối u đã già, di căn khắp người, cả xác thân rã rời......
26 thg 1, 2012
Sau BIG BANG
Tiểu thuyết của NGUYỄN THANH HIỆN
Alberto Burri - Untitled
tặng Phạm Mạnh Hiên,
người cùng cuộc chơi với tôi.
Có người bảo cuốn tạp thế sử được chép vào thời
trên thế giới xuất hiện hàng loạt các thi nhân,
triết gia, sử gia, thời của các vĩ nhân, nhưng
kẻ bảo sách không phải sử, mà là những sấm
ngôn được nói ra từ cửa miệng của một vị
thần nào đó có duyên nợ với nhân gian, bỡi
niên đại của sách không chép theo kiểu lấy
năm công nguyên mà lấy vụ nổ lớn (big bang)
làm mốc.
25 thg 1, 2012
Biển Và Trái Tim Trên Cát
Thơ KIỀU GIANG
Bé nhỏ đôi vai
Người đàn bà trải tim mình lên cát
Gánh cô đơn đi về biển xanh
Trên thập tự giá đời
biển tự đóng đinh
Máu cuộn chảy
Sóng rùng mình trên cát
Có phải em - trái tim mình
bây giờ hoang mạc
Và mắt dõi nhìn những đợt sóng xa?
Sóng có khi đã ngủ yên trên vòm ngực
Còn em đi về đâu
trong vòng xoáy ta bà !
Chẳng hiểu vì sao
biển xanh hoài khao khát
Mãi chồm lên
trái tim trên cát hiền lành
Lòng biển sâu rạo rực trái tim anh
Làm con sóng đi tìm em
biển khát!
Níu ngàn năm
vào sâu trong lòng đất
Sóng cuộn ngút ngàn
Tim trên cát vẫn lặng thinh
Rồi mỗi ngày sóng vẫn đợi bình minh
Trái tim ấy vẫn vô tình như cát
Em vẫn để cho ngàn năm sóng hát
Lời thánh trong em
Con sóng mãi đi tìm
Sài Gòn mồng 3 tết Nhâm Thìn
24 thg 1, 2012
Chiều Cuối Năm
Thơ KIỀU GIANG
Tượng dài QUANG TRUNG NGUYỄN HUỆ ở Tây Sơn Bình Định
Chiều cuối năm
xin kiền khôn hội tụ về đây
Một khoảng lặng cũng lấp đầy tâm thức
Ở ngoài kia
cành mai vàng lung linh nắng rực
Trái đất này đâu là của riêng ai?
Chiều cuối năm
nhớ về thuở cha ông
Bốn ngàn năm
giống Tiên Rồng mở nước
Hỡi anh linh của những người đi trước
Đâu có tiếc máu xương
đổ xuống mảnh đất này
Chiều cuối năm ta vin bờ say
Nhớ về những ngày hiển hách
Lý Thường Kiệt
lần đầu đọc tuyên ngôn độc lập
Hai Bà Trưng làm giặc Hán kinh hồn
Lũ quân Thanh chết chẳng mồ chôn
Chỉ có năm ngày đêm
Mà Nguyễn Huệ Quang Trung
đã ung dung cưỡi voi vào cửa Bắc
Hưng Đạo Vương ba lần đuổi giặc
Xác quân Nguyên nghẽn đặc sông Hồng
Chiều cuối năm thắp ngọn lửa thiêng
Trong hồn dân tộc
Xin hôn lên từng tất đất
Quê hương
Tượng dài QUANG TRUNG NGUYỄN HUỆ ở Tây Sơn Bình Định
Chiều cuối năm
xin kiền khôn hội tụ về đây
Một khoảng lặng cũng lấp đầy tâm thức
Ở ngoài kia
cành mai vàng lung linh nắng rực
Trái đất này đâu là của riêng ai?
Chiều cuối năm
nhớ về thuở cha ông
Bốn ngàn năm
giống Tiên Rồng mở nước
Hỡi anh linh của những người đi trước
Đâu có tiếc máu xương
đổ xuống mảnh đất này
Chiều cuối năm ta vin bờ say
Nhớ về những ngày hiển hách
Lý Thường Kiệt
lần đầu đọc tuyên ngôn độc lập
Hai Bà Trưng làm giặc Hán kinh hồn
Lũ quân Thanh chết chẳng mồ chôn
Chỉ có năm ngày đêm
Mà Nguyễn Huệ Quang Trung
đã ung dung cưỡi voi vào cửa Bắc
Hưng Đạo Vương ba lần đuổi giặc
Xác quân Nguyên nghẽn đặc sông Hồng
Chiều cuối năm thắp ngọn lửa thiêng
Trong hồn dân tộc
Xin hôn lên từng tất đất
Quê hương
20 thg 1, 2012
Từ MARTIN HEIDEGGER Đến Triết Học Hậu Hiện Đại
BÙI VĂN NAM SƠN
Sau khi Martin Heidegger, cây đại thụ của triết học Đức, qua đời vào cuối thập kỷ 60 thế kỷ trước, người ta hay nói đùa rằng “Tinh thần thế giới” đã đổi chỗ ở: sau khi rời quê hương của Đại Cách mạng Pháp dọn sang nước Đức của Kant, Hegel từ cuối thế kỷ XVIII, đầu thế kỷ XIX, và ở mãi đấy cho đến lúc… Heidegger qua đời, thì bây giờ nó lại quay về tả ngạn sông Rhin, và Paris trở thành mảnh đất tư tưởng giàu tinh thần sáng tạo nhất! Hai chữ: “hậu-hiện đại” (Postmoderne) và “giải-cấu trúc” (Deconstruction) gắn liền với tên tuổi lẫy lừng của Jean-François Lyotard (1924-1998) và Jacques Derrida (1930-2004) không chỉ là hai khái niệm triết học mới mẻ mà còn là hai trong số những tiêu ngữ thời thượng nhất của các phương tiện truyền thông đại chúng.
Sau khi Martin Heidegger, cây đại thụ của triết học Đức, qua đời vào cuối thập kỷ 60 thế kỷ trước, người ta hay nói đùa rằng “Tinh thần thế giới” đã đổi chỗ ở: sau khi rời quê hương của Đại Cách mạng Pháp dọn sang nước Đức của Kant, Hegel từ cuối thế kỷ XVIII, đầu thế kỷ XIX, và ở mãi đấy cho đến lúc… Heidegger qua đời, thì bây giờ nó lại quay về tả ngạn sông Rhin, và Paris trở thành mảnh đất tư tưởng giàu tinh thần sáng tạo nhất! Hai chữ: “hậu-hiện đại” (Postmoderne) và “giải-cấu trúc” (Deconstruction) gắn liền với tên tuổi lẫy lừng của Jean-François Lyotard (1924-1998) và Jacques Derrida (1930-2004) không chỉ là hai khái niệm triết học mới mẻ mà còn là hai trong số những tiêu ngữ thời thượng nhất của các phương tiện truyền thông đại chúng.
16 thg 1, 2012
CUPID Và PSYCHE
Tàng Hình Trong Đêm Động Phòng
Pha Lê
Ở bài học trước, Psyche bị bỏ lại trên núi, trông rất tội. Chuyện gì diễn ra tiếp theo?
Trong lúc Psyche ngồi khóc một mình, thì thần gió Tây Zephyrus hiện ra (chứ không phải bụt nhé). Thần này cũng không hỏi “Vì sao con khóc”, mà nổi gió nâng Psyche lên, và đưa nàng xuống một bãi cỏ xanh đầy hoa ở một thung lũng bên dưới. Nàng cảm thấy dễ chịu, quên hết mọi lo lắng sợ hãi, và ngủ thiếp đi.
14 thg 1, 2012
Mỗi Ngày Anh Vẫn Đợi Em
Thơ KIỀU GIANG
Lệ của trăm năm
chảy ngược vào tim
Đời vẫn thế
vô thường
sao lại khóc?
Nếu biết vậy
anh xin em đừng trách
Ngôn ngữ
ngàn năm
chỉ ngộ nhận thôi - người !
13 thg 1, 2012
11 thg 1, 2012
Một Đêm Đông Ở YALTA - JOSEPH BRODSKY
JOSEPH BRODSKY
(1940-1996)
Hắn có gương mặt héo khô của dân Cận Đông, mấy
cái sẹo giấu dưới những mớ tóc mai dài. Khi mò tìm
thuốc hút, những ngón tay hắn nằm trong gói thuốc lá,
một chiếc nhẫn mờ nhạt trên tay phải hắn đột nhiên
phản sáng ít ra là hai trăm oát; cái tinh thể
mong manh của mắt tôi không chịu nổi tia loé.
Tôi chớp mắt, và bấy giờ hắn vừa hít một ngụm
khói xanh vừa mở miệng nói, “Cho tôi xin lỗi.”
9 thg 1, 2012
James Joyce - Thơ Một Xu Một Bài
Thơ một xu một bài | |
---|---|
Tác giả | James Joyce |
Quốc gia | Ireland |
Thể loại | Thơ |
Nhà xuất bản | Shakespeare and Company |
Ngày phát hành | 1927 |
Kiểu sách | Print (Hardback & Paperback) |
Số trang | 47 |
ISBN | 9781112863509 |
8 thg 1, 2012
Nguyệt Cầm Đêm Xuân
Thơ KIỀU GIANG
Thế là
chiếc lá vàng say
Nhớ em
đông tận
cuối ngày chao nghiêng
Con tàu buồn nhớ ga đêm
Trăng chưa về kịp
tóc mềm sang xuân
Hành Trình Khám Phá
Mảnh Đất Lục Địa Đen
Những bãi biển của rừng nhiệt đới Đại Tây Dương pha lẫn với loài cây bao báp đặc trưng của xứ sở mang đến cho Senegal đầy đủ sắc màu tự nhiên.
Senegal là quốc gia mà tên được đặt theo con sông Senegal, nằm ở phía bắc châu Phi, có thủ phủ là Dakar. Một cuộc hành trình dài ngày trên mảnh đất này chắc hẳn có nhiều điều thú vị đang chờ đón chúng ta.
7 thg 1, 2012
Các Bài SONNET
Của WILLIAM SHAKESPEARE
3 thg 1, 2012
Vì Sao Mỹ Nhân?
Truyện ngắn của NGUYỄN THANH HIỆN
kính tặng hết thảy những mỹ nhân trong trời đất.
…
sử sách hóa thành ký ức, và ký ức lại dày vò ta, lần này thì ta nhìn thấy hình thù sử thư một cách tường tận, đáy sử đầy xương khô, còn bờ sử vẫn cứ tiếp tục chảy những dòng sử sự đen ngòm…
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)