Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

27 thg 2, 2011

Đợi Em Mùa Trăng Tỏ

              


 Femmes Lisant (1934) - Picasso

 Vườn em nho nhỏ
Vò võ ánh trăng.
Em ru ngàn năm
Trong bàn tay mộng

Làn mi lay động
Ngọn gió thức khuya
Em rủ chiều mưa
Buồn trong sợi tóc

Má em xuân sắc
Vương sợi nắng hồng
Từng giọt hư không
Làm môi em mọng

Lòng anh biển động
Sóng dạt mùa ngâu
Hái muộn tình thu
Trao em lặng lẽ

Em ngăn giọt lệ
Nhỏ xuống đời nhau
Ta hẹn ngàn sau
Đợi mùa trăng tỏ

             2/ 2011
       ( Trong tập thơ mới )

25 thg 2, 2011

Bí Bầu Ru Em

                      Qua cầu dừng bước trông cầu
                      Cầu bao nhiêu nhịp dạ sầu bấy nhiêu
                                     CA  DAO


Thương em áo trắng ngày xưa
Trần duyên gió chướng-đôi bờ lệ hoen
Gối đầu mượn gió trên non
Ca dao ngày nọ héo hon qua cầu
Anh về mắc võng ngang trời
Nắng mưa - khuya sớm- bí bầu ru em
Ngát hương đời - lọn tóc tiên
Cho xanh nắng sớm cho mềm trăng non
Thế gian mưa gió vẫn còn
Anh gom nhật nguyệt lót duyên em nằm

                         ( Trong tập thơ mới )

23 thg 2, 2011

Mưa Tháng Chạp

                                      

Mưa ơi tháng chạp ngủ im
Trở trăn mắt phố dõi tìm bàn tay
Mưa bì bộp-mưa lay nhay
Mưa vào thăm thẳm tháng ngày không nhau
Xin em một giọt ca dao
Để trăng thiên cổ đêm chao phía người
Em hương thầm-mấy dòng trôi ?
Nghe hồn thác đổ- nghẹn lời trăm năm
Tháng chạp ơi - những giọt câm
Chìm vào tuổi nhớ- gửi thầm em xa.

                    ( Trong tập thơ mới )

21 thg 2, 2011

Ru Muộn

Chân dung người về lung linh
Dáng em chiều dâng biển sóng
Mùa thu vàng thơm chín mọng
Sắc hương nghiêng ngả một đời

Ta vớt từng con sóng nhỏ
Cho em mênh mông biển khơi
Ta gom từng tia nắng vỡ
Chói chang em sáng mặt trời

Gió hát ru trăng ngủ muộn
Ngập ngừng nửa điệu ca dao
Ta mở vòng tay chẳng trọn
Ngàn đời thơ vẫn xanh xao !

                ( Trích RU MUỘN )

Dấu chân Vô Tình

Em không là chung rượu,
Mà sao làm anh say
Em không là heo may,
Sao làm anh buốt giá.?

Em không làm nhung nhớ,
Mà sao anh đơn côi.
Mắt nào làm sóng vỗ
Tóc nào làm mây trôi?

Hơi thở nào thành gió,
Nhớ nhung nào mưa rơi,
Buồn nào-hồn hoa cỏ,
Dấu chân nào riêng tôi?

Em không là trời cao,
Sao anh không với tới,
Em không là mây khói,
Sao lẩn khuất trong anh?

Phải em là biển xanh?
Sóng dạt dào xô vội,
Anh sầu - nghiêng vách núi
Chờ chút tình mong manh!

Anh cố tìm lãng quên
Trong biển đời hiu hắt
Câu thơ sao dằng dặc
Gửi qua nghìn sao đêm...

             ( Trích RU MUỘN )

Chỉ Riêng Nàng

Gom cả tình yêu
của thế gian.
Ta đem dâng cả
chỉ riêng nàng
Em ơi!
tình vẫn mênh mông thế!
Biết đến bao giờ
duyên mới sang ?

         ( Trích RU MUỘN)

Dấu Chân Trên Sóng

Ru Em từng ngón bàn chân
Hư vô Em đã bước dần bên anh.
Mai ta về chốn thị thành,
Chân Em bước nhỏ mong manh phận đời
Theo Em về tận biển khơi
Dấu chân trên sóng- phận đời trôi xa
Anh ngồi ru tháng ngày qua
Em về nửa thật nửa là chiêm bao
Ta đi về tận rừng sâu
Có con chim nhỏ ru đời trên vai
Xin Em nhẹ lối gót hài
Mượn hồn thiên cổ ru hoài nhân gian

                        ( Trích RU MUỘN)

Ca Dao Cho Người

Hàng cây chết lặng chiều mưa
Hồn anh chết lặng chiều đưa em về.
Đường xa mưa gió não nề
Quê người - em có còn về thăm nhau?
Đong đưa gió dạt cành cau
Vòng tay ta đã xanh xao thuở nào
Thương em một tấm lụa đào
Đường đời mưa gió- đã vào tay ai !
Bây giờ nắng xế mưa mai
Mưa ơi mưa hỡi-nhớ ai bây giờ
Tiếng mưa- sao vẫn hững hờ
Nhớ ai? Ai biết ? Bây giờ nhớ ai...

              ( Trích trong tập RU MUỘN )

20 thg 2, 2011

Thung Lũng Vàng

Ta về thăm thung lũng vàng
Thăm em-hoa cỏ mơ màng dấu xưa
Con đò nằm đợi ai đưa
Thuyền hoa thoang thoảng cho vừa nhớ nhung
Thông vàng biển nhạc rưng rưng
Để nghe trong gió-tiếng em gọi đò
Chờ nhau cạn ánh trăng mờ
Ngàn hoa chìm giữa bến bờ ngàn sương...

          (Trích trong tập thơ RU MUỘN )

Nếu Không Có Anh

Nếu không có anh,
ai sẽ thở dài, vì nhớ thương em
mà sinh ra gió,
Rồi hoa Quỳnh biết còn có nở về đêm?
Và em hỡi ! khi mùa trăng lên
ai sẻ hốt cho em biển vàng trên sóng
Biết khi đêm về, ngọn sóng nào
sẽ rì rào
vỗ trong anh.
Anh sẽ biến thành muôn ngọn sóng lăn tăn
vỗ về chân em
mỗi khi em dạo chơi trên cát.
Anh sẽ biến thành bóng mát
cho em lỡ đường ghé bước nghỉ chân

Nếu không có anh.
Ai sẽ thay cho em chiếc áo nữ sinh
Khi cơn mưa, bất chợt tháng năm- đổ xuống đầu mùa.
Ai sẽ ngăn cho em những ngày nắng lửa tháng tư
Trời Sài Gòn nghiêng nghiêng mùa hạ mới.
Cổng trường em,ai là người đứng đợi?
Vì thương em anh làm đám mây
khuất nắng cuối đường

Nếu không có anh,
ai kể chuyện văn chương
Bài thơ đầu tay của em ,ngọt ngào ai đọc.
Để nhớ thương quấn quít thẫn thờ...
Ai sẽ rút trong tim ra vạn bài thơ?
Đời sẽ hoang vắng nếu một ngày không gặp gỡ

Nếu không có anh,
Ai sẽ mở cho em trang sách giữa đời,
ai sẽ đưa em về mùa cũ xa khơi,
ai sẽ hát cùng em trong gió

Lời Tự Tình Cho Em

Em hỡi ! Anh muốn làm ánh trăng
để trộm nhìn em qua khung cửa sổ.
Anh muốn làm trái tim rực lửa
như đóa than hồng trong lò sưởi nhà em
Và anh muốn làm một cơn mưa đêm
để rửa sạch khu vườn nhà em cho ngày mai xanh lá
Anh muốn làm chiếc ghế đá bên đường
chờ lúc em mỏi chân
Anh muốn làm giọt sương lung linh
trên cánh hồng em nâng niu buổi sáng
Anh muốn làm ngọn sóng bạc đầu
để muôn đời
gào thét nhớ thương em.
Anh muốn làm con chim vành khuyên
trong vườn nhà em
thánh thót bài tình ca muôn thuở.
Anh muốn làm chiếc chuông nhỏ
 mừng reo đón bước em về.
Anh muốn làm một cành hồng
để mở ra cho kịp lúc em cười
và khép lại khi em thoáng buồn trong mắt.
Xin nếu đêm nay, trời đông có rét
anh được làm đôi bít tất
giữ ấm bàn chân em
Nhưng cuối cùng-có lẽ-phải không em.
Anh cũng chỉ làm được ánh sao đêm
để ngàn đời thương nhớ
Và anh không bao giờ chịu làm Thượng Đế
vì bây giờ nhân thế có em!

  ( Trích trong tập thơ RU MUỘN )

Những bài vừa qua trích trong tập thơ BIỂN KHÁT của Nt KIỀU GIANG

Thuở Nọ Mắt Em Vui

Vai em gầy
có làm mưa không em
Môi em hồng
màu nắng có hồng thêm
Ngọn gió khuya
có làm em bay tóc
Trăng có về
trăng tình tự đêm?

Mắt em buồn
gầy đường khuya thênh thênh
Lối em về
màu hoa có vàng thêm
Kỷ niệm xưa
có cài mây lên áo?
Lá hát mừng
xào xạc dưới chân quen

Em đã từng
dìu mưa đi trong gió
Hoa rũ buồn
thuở nọ mắt em vui
Anh biết rồi!
đường chim đi qua ngõ
Là em về
mùa thu lá bay đi

Tay Lạc Bến Sông Xưa

Dòng Sông Tiền quê em mùa nước nổi
Bến sông hiền-chẳng đợi chuyến đò anh
Đêm trăn trở vây quanh lời sám hối
Chuyến đò xưa-anh chậm mấy nhịp chèo!

Anh bây giờ - câu hò cũ bay theo
Đêm cuối mặt - mái chèo trôi hướng khác
Vùng suy tưởng-nặng bờ môi câu hát
Nước khua thầm-tay lạc bến sông xưa !

Kinh Cầu

Gửi thân
vào chốn bụi hồng
Lỡ tay
ngắt ngọn sầu đông tặng người
Người về
tiếc gió ngàn khơi?
Ta về
sám hối bên đồi Dạ Kinh
Lấy mây
 mà buộc chữ tình
Trăng xưa mài mực
viết Kinh đem về
Bao giờ
ra khỏi bến mê
Tình em ta thả
bay về thiên thu...

Dạ Khúc

                     I
Gom trăm năm ru em một ngày
Thương hư vô-quay đi tìm đời
Ta về ru chiếc bóng-người ơi!

Tay long đong-không vơi ngày dài
Mây lang thang bay qua chiều buồn
Bên trời-gom chút nắng hoàng hôn

Dâng cho em -em xa từng ngày
Trăng cô đơn-quê hương lạc loài
Bây giờ.Say để nhớ. Người ơi

Xin mai đây- Quê Hương tìm về
Ta đi quanh- hương say tình đời
Một chiều-hoàng hôn biếc-tình ơi
                  II
Đau trăm năm-ru ta một ngày
Ôm hư vô-bay qua tình người
Em về như chiếc bóng- chiều phai.

Tay em xinh -ta mơ tình dài
Đem hoang vu- trăng qua ngại ngần
Bao lần trăng chết đuối dòng sông

Chim bay đi-xin quay về rừng
Em đi qua-hương trinh ngọt ngào
Bên trời -em có nhớ tình tôi

Xin mai đây -em quay về nguồn
Ta ru em như ru nụ hồng
Bềnh bồng-trong mắt biếc-chiều xuân

19 thg 2, 2011

Lời Em Gió Cuốn

Em về
tay dắt nắng hồng
Lưng thu cõng gió
sang đông ngậm ngùi
Thật thà
em nói yêu tôi
Vầng trăng làm chứng
trên đồi Dạ Kinh
Bây giờ
tôi cũng một mình !
Lời em gió cuốn
trang kinh trăng kề

Chiều Qua Đơn Dương

Em còn nhớ chiều Đơn Dương nắng mật ?
Cành sương mơ say nhỏ giọt vào hồn.
Anh lãng tử - tự chôn mình đáy Nguyệt
Con dốc đời đổ xuống tận môi hôn

Mây xuống thấp dìu vai em xuống thấp
Anh đưa tay lùa vào tóc em bồng
Cơn gió lạnh - thu chìm sâu đáy mắt
Ngất ngây chiều - em còn trách nữa không ?

Trời cao nguyên - nắng hôn chỗ em ngồi
Và hơi ấm len vào đồi tâm tưởng
Sông đắm đuối ngủ quên làn môi mọng
Cho hôn hoàng đọng lại mắt em trong

Giờ xa em - ngày tháng cũng hư không
Làn hơi ấm năm nào nghe lạnh buốt
Mình anh qua đây - mây trời trĩu thấp
Giữa núi đồi - em còn ở trên cao...!

Dỗi Hờn

Bàn tay em
muốt ngón dài
Bâng khuâng tóc nắng
vóc mai nõn nà
Dỗi hờn
buốt ngọn sông xa
Lẩn trong khói biếc
la đà hoàng hôn
Bàn tay em
giấu cô đơn
Chẳng cho anh nắm
tủi hờn ngu ngơ
Ước gì em cứ ngây thơ
Se thơm ngọn bấc
ngày chưa theo chồng

Mịt Mờ Giáng Hương

Chim chiều xoải cánh bao la
Nghìn thu rụng tiếng phong ba gọi người
Tơ lòng chạm giếng vàng rơi
Sầu nghiêng-biển khát-trăng phơi chập chùng

Mây trôi-sông cuốn trùng trùng
Người xa- phố lạ- mắt tình trống hươ
Chắt chiu cho đến bao giờ
Nhớ ai ? Ai nhớ ? Mịt mờ Giáng Hương

Tiếng đêm lạnh đến vô thường
Nương thân bóng nến- tìm phương gió về
Mộng thầm đếm giọt sơn khê
Để nghe phố vắng bộn bề luênh loang

Áo Tím Bão Bùng

Con đường lạnh bóng heo may
Lệ rơi em dắt theo ngày tàn đông
Ngày xưa em vội theo chồng
Để anh ngắt ngọn cải ngồng muối dưa
Bây giờ cải vẫn chưa chua
Đành thôi bến cũ đò trưa mất rồi
Nghiêng nghiêng sông vắng bóng người
Bỗng đâu chim sáo ngang trời tiếng kêu
Nào ngờ em chửa quên tôi
(Mà quên sao được những lời gió mưa!)
Bao mùa cải cũng ra hoa
Đò ngang em đã hóa ra nghìn trùng
Thương em áo tím bão bùng
Sang sông - chim sáo tìm không lối về.

Anh Sợ

Anh sợ phải làm một tinh cầu lẻ
Để đêm về lấp lánh nỗi cô đơn
Cho đến bây giờ anh mới có em
Anh đã thức suốt chiều dài thế kỷ

Anh sẽ đợi một ngày em nói nhỏ
"Đôi ta đâu phải mãi tinh cầu"
Anh chẳng hiểu vì sao xa cách mãi ?
Suốt hành trình mơ-thực, chẳng vì đâu!

Rồi có những ngày gọi mãi tên nhau
Hôn lên cánh chút tình sầu em gửi
Lỡ mai đây cửa bình minh khép vội
Những đêm dài- hoàng hôn ở phía sau

Em có hiểu niềm khắc khoải trong nhau ?
Cơn gió thoảng cũng làm đau chiếc lá
Đêm trừ tịch- những phiến tình rời rã
Anh nhặt về từng mảnh vỡ tim đau

Anh sợ mất em-anh lại mất đời
Anh sợ mất những gì anh chưa có
Anh sợ mất một vì sao anh biết rõ
Anh giấu tình em trong nửa vành nôi !

Trồng Hoa Trên Đá

Em đã biết anh trồng hoa trên đá
Để tặng em mùa thu nữa lại về
Trăng diễm ảo-cánh hoa quằn nỗi nhớ
Đêm nhiệm mầu-tê buốt nỗi đam mê

Cả đời anh muôn dặm hành hương
Biết bao giờ mới về nơi Thánh Địa?
Thiên đường ấy môi em còn khất nợ
Thánh Ca chiều- rạn vỡ buốt hư không

Thời gian đi qua-vai gối gió lưng trời
Anh cố giữ đóa hồng tươi trên đá
Mùa xanh thẳm-biết ai cầm tuổi nhớ .
Em có cần đóa hồng cũ nữa không?

Xin cất giữ mùa trăng ấy trong nhau
Cánh hồng thắm chẳng bạc màu trên đá
Cuộc hành hương vẫn hướng về thánh địa
Ánh sao trời có rụng xuống Mùa Ngâu ?

Góc Gió

Ta về góc gió buồn hiu
Nhặt theo chút nắng bóng chiều vỡ đôi
Tội tình một kiếp đơn côi
Lỡ vay bèo bọt-trả đời mây bay
Bước hoang đày đọa kiếp này
Hồn ôm sa mạc- người bày cuộc chơi
Ta ngồi se gió ngàn khơi
Long đong tóc biển pha vôi trắng tình
Nhân luân mình lại gặp mình?
Về đâu trời đất? Ân tình về đâu?

Mùa Kiêu Sa

Em thẫn thờ tóc biển
Anh ngập ngừng nắng xa
Tâm kinh chiều thánh thiện
Mắt mùa thu mặn mà

Anh nâng em huyền thoại
Đi về trong sử thi
Cánh chim chiều hoang dại
Bay vào mùa kiêu sa

Từng giọt buồn thánh ca
Vương thầm hương thạch thảo
Nỗi nhớ thành giông bão
Rơi vào hồ thu ba
                          

16 thg 2, 2011

Hiên Tây Hững Hờ

Anh về gối mộng trăng sao
Cho thơ em rót mật vào hồn anh
Tóc nào bay ngát đồi xanh
Pha thêm màu mắt ngậm vành tinh khôi
Long lanh áo lụa tơ trời
Ngẩn ngơ bờ nắng-lòng vơi thác ghềnh
Gió lay hoa cúc nhà nàng
Màu thu say cánh bướm vàng tương tư
Người dâng chén rượu tâm hư
Rủ ta uống cạn sầu vơi mắt tình
Nến tàn bấc lụn chờ em
Tình duyên mấy kiếp mà nên nỗi này
Gió đêm đợi áng mây trời
Giấu yêu trong tóc giấu đời trong mơ
Gọi em Chín Cõi sương mờ
Mùa vơi - chén cạn - lững lờ khói bay
Lỡ mai tàn cuộc hoa này
Về đâu cánh bướm ? Hiên Tây hững hờ !

Qua Đỉnh Phù Vân

Rượu nào em rót tặng anh
Rượu nào em dặn đế dành hư vô?
Biển tình bao lớp sóng xô
Chở mây về lấp nửa bờ Sông Ngân
Hẹn nhau qua đỉnh phù vân
Tỉnh say chìm giữa mấy tầng cô liêu
Nói gì-khẽ quá em yêu?
Nghiêng lòng uống cạn nắng chiều trong em.

Sông Chảy Giữa Rừng Thiêng

Dòng Sông anh sẽ chảy giữa Rừng em
Anh đắm đuối bên kỳ hoa dị thảo
Trên vai anh trăng vàng say đứng đợi
Dưới chân em suối hoan hỷ rì rào
Anh vói tay bắt những vì sao
Đêm lấp lánh cho rừng em lộng lẫy
Từ hôm nay đến muôn ngàn thế kỷ
Em là Rừng xanh mượt phủ Dòng Sông
Và...trong từng khoảnh khắc rất mong manh
Vòng ngực núi-anh lắng nghe từng hơi thở
Anh đuổi hết loài thú hoang man rợ
Dể cho em tròn giấc đam mê
Anh trải lòng uống cạn những cơn mưa
Anh ngây ngất- cây rừng em thay áo
Em đã sang bên kia dòng-dịch-hóa
Rừng em là kỳ công của tạo hóa cho anh
Để bây giờ Sông chảy giữa Rừng thiêng
Vũ trụ ngắm từng đêm lên tiếng gọi
Dòng Sông anh cõi lòng như mở hội
Mãi mãi Rừng ôm Sông chảy vô biên

Thu Hoài

Trời vào thu- úa vàng vương lối cỏ
Trong đê mê-lá đỏ gọi sang mùa
Đêm tạ từ-sao vỡ cánh đu đưa
Lòng da diết-ai mới vừa lỗi hẹn!

Vòng tay mở-đa mang tình uất nghẹn
Thoáng mơ hồ-cõi băng tuyết mênh mông
Khẽ gọi em-nỗi nhớ- bến bờ không
Thu tàn tạ-nửa trời hồng sắc áo

Mùa thu đến- hẹn đời ngưng gió bão
Con chim lòng-thả vào cõi hư không
Mây huyền hoặc-đưa thu vào mộng ảo
Trăng dại khờ-chết cạn giữa dòng sông.

Người ỡm ờ-biết về nữa hay không?
Ta góp nhặt đem tình hong nắng úa
Mùa thu ơi! sao em còn trải lụa !
Chắc người không về...mà trời sắp sang đông

Tiếng Đêm

Mắt sâu bấc lụn đi tìm
Trăng xưa lạc dấu đường chim buổi đầu
Tìm tờ thư lạc trong nhau
Càng sâu nỗi nhớ càng đau nỗi đời
Có ai giăng sợi tơ trời
Nghìn thu ta vướng vào lời nước non
Tiếng lòng em quặn sắt son
Chẳng vơi vàng đá chẳng sờn tóc tơ
Tuổi buồn-bóng nguyệt-câu thơ
Ngẩn ngơ tiếng sóng ngủ bờ môi em
Trang thơ lót chỗ em nằm
Rừng xưa khuất nắng mấy miền sông xanh
Thời gian đậu lại trên cành...
Tương tư trở giấc sang canh em buồn
Trách chi trần thế vô thường
Về đâu địa ngục thiên đường về đâu.?
Đàn ai buốt gió canh thâu
Phải chăng chốn ấy khúc sầu Kiều nhi
Mỏi mòn theo bóng chim đi
Trời tha phương lạnh- nói gì tiếng đêm?

15 thg 2, 2011

Nẻo Nào Có Em

Anh ngồi nhẩm tính ngày qua
Tầm xuân hé nụ em xa mất rồi!
Con tim chưa hết bồi hồi
Quẩn quanh sợi tóc buộc lời sắt son
Tuổi buồn anh gửi lên non
Mắt đêm bờ vắng mỏi mòn sao khuya
Chút tình trăng lạc bến mê
Để cho cổ tích đi về chiêm bao
Lần tay mở lối động đào
Sắc Không nghìn nẻo-nẻo nào có em?

Anh Vẫn Chờ Em

Chờ em về tắm nắng quê
Tặng em-anh hái sao Khuê đầu làng
Tóc em anh gội trăng ngàn
Mắt em anh gửi mộng vàng thắp khuya
Tay em tát cạn chiều mưa
My thu em biếc chở mùa về non
Lỡ chiều nhìn sáo sang sông
Xin em đừng khép thu đông mắt buồn
Rủ nhau rình bắt chuồn chuồn
Để mai lại thả về vườn tuổi thơ
Đêm về thắp nến cầu cơ
Thiên duyên quay giữa ước mơ rộn ràng
Tay tiên em nắn giọt đàn
Nhỏ vào trong giấc mơ hoang. Anh chờ

      ( Đã đăng với bút hiệu UYEN THI )

14 thg 2, 2011

Cành Hồng Valentine Cho Em

Xin Linh hồn Thánh Valentine
Hãy hôn lên áo em
Ta cùng hành trình từ Phương Đông
Mải miết về Phương Tây
Tìm giết cho được tên Claudius
Làm cho khối u trên trán y ngã lệch
In trên nền trời xám La Hy.

Ta đã ru màu trăng Tháng Tám
Ta đã hôn màu nắng Tháng Hai
Ta đã xé cho em một mảnh hình hài
Lẫn trong cánh hồng máu con tim rực rỡ
Nhưng than ôi! chung quanh ta
Chỉ có màu xanh thổ mộ
Của loài sâu mắt đêm

Xin được hỏi Thánh Valentine
Người ở trong mắt em hay trong mắt gió
Thổi Tháng Hai vào cánh sen?
Xin Người đừng cho ai mang rao ngoài phố
Những đóa hồng Valentine
Đừng có ai mang sầu vạn cổ
Thổi hồn vào mắt em

Ta xin mở toang lồng ngực
Tay hái cho em
Cánh hồng đỏ Valentine
Nhưng ta đã không gửi được
Em xa rồi
Trăng Tháng Hai
Lặng im.

              14-2-2011

Qui Nhơn

Người về thăm lại Quy Nhơn
Biển xanh ơi! Có dỗi hờn nữa không?
Trăng rơi trên đỉnh Cù Mông
Sóng ôm ru mãi Hòn Chồng nhớ thương
Ngập ngừng con phố Gia Long
Áo xưa dợn nắng bâng khuâng một đời
Sóng vờn Thị Nại lả lơi
Cầu nay gió lộng bóng người xa xăm
Cù Lao Xanh dáng em nằm
Vầng trăng ai chở về thăm Quy Hòa
Trúc đào xuân thắm đường hoa
Trăng ru Mặc Tử máu nhòa lệ thơ
Xót người nghiên bút ngẩn ngơ
Biết tình tri kỷ bây giờ là ai!
Suối Mơ xỏa tóc hình hài
Trăng nguyền ẩn ngọn Phương Mai hẹn về
Thước gươm chưa vẹn lời thề
Quang Trung vó ngựa vọng về Tây Sơn
Khóc Người lòng nhỏ lệ son
Anh hùng đoản mệnh hồn còn đâu đây...
Tháp Đôi dáng đã hao gầy
Hồn xưa lờ lững chân mây cuối ngàn
Bể dâu trong cuộc hồng trần
Ai vần cho được-ai lần cho ra
Ngậm ngùi một Giấc Nam Kha
Mấy mươi năm ấy Chẳng là bể dâu?
Mộng trăm năm -vạn lệ sầu
Mơ hoài một thuở xanh màu sử thi
Nhớ ngày xưa-thương ngày nay.
Quy Nhơn giờ chỉ mình ai Đi-Về

Tóc Biếc Dỗi Hờn

Người vơi tóc biếc dỗi hờn
Ta về đêm nặng mõi mòn sao thưa
Gọi người vàng võ nét thu
Chăn tình em dệt đắp vừa đông thôi!
Thương từ đuôi mắt mồ côi
Ưu tư trán lệch lệ môi ướm tình
Biển khuya sóng thức một mình
Trăng nghiêng thềm nhớ nợ trần ai vương
Góc đời mắt dõi mờ sương
Vòng tay ôm lỏng sắc không tơ trời
Người về lạc bến hoa trôi
Để ta ngồi lại bên đời quạnh hiu…

Buốt Bến Trăng Chờ

Mưa từ nỗi nhớ mưa sang
Nắng từ trong nụ cúc vàng nắng ra
Mùa xuân hái nụ hoa cà
Lỡ tay nhuộm tím nửa tà áo em
Mắt làm biển sóng lênh đênh
Vai nghiêng bờ nắng mưa hồng ngủ say
Thu qua biếc sợi lông mày
Để anh đứng đợi bên này giấc mơ
Đông qua buốt bến trăng chờ
Đò qua mấy độ người chưa theo chồng

Bên Tượng Đài Lý Thái Tổ


Người đứng đó
màu Thiền xanh trang sử
Chiếu dời đô
rạng rỡ đất Thăng Long
Trăng tháp cổ
Khói Lam ngời Yên tử
Phải Người còn trăn trở mộng ngàn năm?

Đoản Khúc Mùa Ngâu


1.
Mắt em bờ vắng nợ nần
Vai em gầy guộc-nửa tầng mây xa
Đêm sâu vướng mộng tay ngà
Giấc thu ngờ nghệch-đông qua ngang mày
2.
Rượu đào em chuốc chẳng say
Mà sao sợi tóc lại ngây ngất chiều
Làn môi em nói bao điều
Anh nghiêng gánh mộng liêu xiêu mái trời!
3.
Em ôm mưa gió vào đời
Đò anh lỡ chuyến-chơi vơi đứng chờ
Môi quỳnh em nở hoang sơ
Cho anh gối mộng lên bờ môi em
4.
Gánh tình dốc núi triền sông
Trượt chân anh ngã giữa lòng trường giang
Áo em quấn lụa trăng vàng
Rủ anh tìm đến trần gian hẹn thề
5.
Bây giờ gió bấc lại về?
Giọt đông nằng nặng bốn bề lặng câm
Xin đừng khép cửa phòng không
Để đêm anh gửi chăn bông tặng người
6.
Tình xuân tay mộng anh đầy
Em say giấc điệp- trăng gầy tiên dung
Nợ tình áo mỏng còn vương
Cho anh bẻ lá trầu không nõn nà
7.
Mùa Ngâu hoa nắng mặn mà
Cho trăng đợi mộng cho hoa đợi tình
Dẫu rằng trần thế vô thường
Anh ngồi đợi gió ngàn phương em về…