Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

29 thg 2, 2016

Cành Hồng Trên Mặt Trăng

   
Ta muốn hái một cành hồng
trên mặt trăng
để tặng em mùa hương sắc
cho tình ta muôn đời thanh khiết
thơm ngát nụ Valentine


Những cánh hồng trần gian
đã tàn lụi dưới chân em,
ta ngước mắt nhìn vầng trăng khao khát
ta đi về nơi cùng trời cuối đất
để hái nụ hồng tím ngát Valentine


Ta sẽ vẽ chân dung tình em
lên trái tim vũ trụ
lên cánh hồng nở đêm
trên tay Thánh Valentine


Nếu một ngày mặt trời ngủ quên
ta sẽ đánh thức trái tim của muôn loài hoa cùng đập
sá gì một cành hồng trên mặt trăng
mà ta chẳng hái được cho em !
SG 12/2/2016

25 thg 2, 2016

Nhớ Một Mùa Xuân




Áo xuân không kín nổi hồn
Quê hương lẩn khuất vẫn còn hơi đông
Xin em một chút lửa lòng
Để anh còn biết mùa xuân lại về


Ta rủ em về trong đáy cốc
Rượu nồng không ấm được tim đau
Ta nhớ xuân về trong đáy mắt
Âm thầm xuân sống mãi trong nhau


Em có về thăm anh nữa không
Hương xuân không thắm, rượu không nồng
Sắc xuân sao tím chiều ly biệt
Rạo rực cành mai nhớ nắng hồng...



Hồ Con Rùa xưa

20 thg 2, 2016

Lời Mùa Xuân


Thương cánh mai vàng nhuộm sắc xuân
Ngoài kia cánh én cũng bâng khuâng,
Về đâu? Những nẻo đời thương nhớ,
Người hỡi xuân đi... đã mấy lần?


Ta biết hồn người trong trắng lắm
Bể dâu nào quản chuyện hợp tan,
Hẹn ta trên bước đường ly hận,
Rượu đắng chiều đông, lệ mấy hàng


Người ở nơi nào, ta ở đây,
Với tay ôm cả góc trời say
Chiều xuân nhuộm tím màu thương nhớ
Tím cả hồn ta, tím cả mây.


Mồng 2 Tết Bính Thân


12 thg 2, 2016

Lời Của Dòng Sông


1.
Một tiếng chim kêu bên dòng nhật nguyệt
một chút rong rêu bên bờ vô sắc,
sao chỉ là “bóng nguyệt dòng sông”
trên bến phù vân,
mà hồn ta mãi còn yêu cuộc phù sinh đến thế,
áo vô thường đau dằng dặc đến thiên thu


“ Tứ phương thượng hạ vị chi vũ
Vãng cổ lai kim vị chi trụ”
trong cuộc càn khôn,
cười cùng ai.
khóc cùng ai,
thương tiếng Big Bang đã mười mấy tỉ năm,
trớ trêu sao con tạo, thượng đế oái oăm
sinh ra chi loài sinh linh đứng thẳng,
suốt cuộc miên trường đau quặn đến trăng sao
ai hát trên tầng cao
ai hát nơi ngàn sau
giai điệu bí ẩn của cuộc tồn sinh thăm thẳm.

2.
Ai nói nghĩa nhân
ai khóc nghĩa nhân
ai cười nghĩa nhân
cuộc trầm luân khắc khoải lời kinh siêu độ
triền phược lấp cả màu trăng uyên nguyên
cuộc tìm kiếm biết bao lâu mới chạm suối đầu nguồn


Người cứ đi,
ta cứ đi,
mặt đất chân mây
bánh xe nhị nguyên có bao giờ dừng lại,
người cứ lao, ta cứ lao,
vào cái khoảng không mà ta ngỡ là luôn hằng có,
hỡi những tên đồ tể của quyền lực
đã đánh cắp Volonté de Puissance, làm siêu nhân giả hiệu,
một ngày kia, ngươi sẽ dẫm nát thế gian này.

3.
Man man đất trời
những giọt nước mắt
nhỏ trên những cánh hoa mai
ở đâu đó trên những cánh đồng chết
trên những thành phố chết
trẻ em ở Madaya chỉ là những “bộ xương động đậy”
làm mồi cho lũ ruồi và những miệng hố không cần áo quan,
bốn mươi hai ngàn người đang khóc than,
bị Bashar Al- Assad vây hãm
những chiếc phản lực Sukhoi đang quần thảo
trên bầu trời
để tìm diệt tự do,
để mặc cả
để tìm cột mốc mới của quyền lực Putin,
cho đế quốc Nga,


Hàng triệu người dân Bắc Phi, Trung Đông
không sợ làm mồi cho cá trên Địa Trung Hải,
quyết đi tìm tự do và cơm áo
thật kỳ lạ,
họ không chịu đến nước Nga,
không chịu đến Max-cơ-va
quê hương ánh sáng của Lê-Nin “vĩ đại”
mà "người anh em" của tôi
ca ngợi hết lời.


Họ tìm đến châu Âu,
con “sư tử già” của Marx
nhiều nước mới hôm qua
còn ở trong vòng vây của rào sắt Max-cơ-va
trường hận dâng lên ở Warzsava,
và Ryszard Siwiec làm cây đuốc sống,
thiêu rụi các chiến xa Sô Viết
khao khát tự do dìm chết cường quyền,
làm nên mùa xuân Praha


Phương Đông
mùa xuân
không chịu đến với Bắc Kinh
Tập Cận Bình
bị vùi trong bão tuyết, trong bão tiền
trong rác bẩn của bạo quyền,
bao nhiêu lương dân bị bắt,
bị mất tích.
Tập Cận Bình
bị điểm huyệt
cả loài người tẩy chay Tập,
cả loài người tẩy chay Trung Hoa,
cả loài người tẩy chay sự man trá
không còn bao lâu nữa
kẻ cướp sẽ dẫy chết
trước Bình Minh.

4.
Trên đỉnh mùa xuân
có những cánh chim còn phải bay trong chiều đông giông bão
những tiếng thở dài của mẹ, của em...
những đồng tiền ban ơn
những chén cơm cứu trợ,
bên cạnh những kẻ mua quan bán tước hàng triệu đô
và chúng đang nhìn sâu vào từng chiếc túi dân
nhìn vào cái ngân khố từng ngày trống rỗng
trùng khơi biển động,
trùng khơi thét gào,
chúng là những con đà điểu
chui đầu vào cát để trốn sự thật,
để trốn sự trừng phạt
của mùa xuân…


Chiều cuối năm Ất Mùi 2015

10 thg 2, 2016

Khao Khát


Bầy thú cũng thích nô đùa trong khu rừng không ai vẽ đường biên,
chúng nhìn ánh trăng hiền lành
phủ lên đầu của những tàn cây hân hoan giữa bầu trời,
làm tri kỷ của những làn gió phiêu du,
không thích những ánh sao rụng giữa mùa thu tù ngục
leng keng xiềng xích


chúng thích bốn mùa hoa nở trong tiếng chim
không thích sự lặng im chứa đầy gươm giáo
trong bốn bức tường cơm-áo-ban-xin
Chúng muốn chạm môi vào thời gian
làm tuôn chảy dòng suối uyên nguyên sắc hương lồ lộ


Bầy cá lội trong dòng thơ của đám rong rêu
hàng triệu năm vẫn nằm mơ ánh sáng,
tung tăng với niềm vui của cuộc ngàn năm lãng đãng sắc không,
có ai hiểu được trong lòng biển sâu vẫn ngọc bích lung linh,
khao khát mùa trăng không chịu nhốt giữa lạnh băng tường đá


Người tù nhân lương tâm hát bài tình ca khao khát
qua khe sáng nhà giam ngu ngốc lạnh lùng,
hắn thấy quê hương hắn không có đèn và sao
chỉ có tên lính canh bước ra từ đống rác tanh tao cháy dở
chữ nghĩa khóc than trên cánh hoa mù u mới nở
triêu dương tắt lịm phía chân trời


Ánh lửa bập bùng cùng xác ma trơi
gã mặt to quỳ trên chồng sách mọt mối râm ran cầu nguyện
ngoài kia thét gào sóng biển
kẻ ươn hèn run, hiển hiện nguyên hình


Hắn vẫn cố giữ lòng nguyện ước nguyên trinh
với bầy thú di cư từ cánh rừng hoang nham nhở
bỏ quên người mẹ già và đứa con ngàn đời ôm khát vọng tự do,
và nỗi khát khao
như ánh mặt trời
sáng nay hiện thực

1 thg 2, 2016

Chút Tình Gửi Lại Ngàn Sau


Đường trần ta đi – chiều nay giăng mưa Ngâu
từng ngày em xa – màu trăng gieo thương đau,
lệ nhòa ai hay, mây qua gục đầu


Sáo diều vi vu - ru ai trong đêm sâu
người về phương nao, tình ta, em mang theo
một lần rồi xa, xa mãi muôn trùng?


Nấm mồ tình ta, chôn sâu trong tim anh
từng giờ ta đau, tình ơi, sao mong manh,
người ơi… người quên… sao đành?


Một lần yêu em, tim ta đau trăm năm
giọt lệ đầy vơi, gửi về nơi xa xăm
hơi người còn vương nơi chăn chiếu ta nằm,


Phương này người ơi, chiều nay mây bâng khuâng,
lời thề hôm nao, ta mang theo muôn niên
chút tình từ nay, xin gửi lại muôn trùng…


Người ơi…người quên…sao đành ?
KG 17/10/2015