Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

27 thg 6, 2015

Mùa Xuân Trên Đồi Bão


thơ Kiều Giang
1,
ngược xuôi chân trần cát bỏng
sắc hương về với biển
quay quắt chuyến xe lao dốc
đồi thông ngủ im huyền thoại
đại dương xanh mắt khuya
đêm thức, thông reo biền biệt
tay với lên những vì sao
lấp lánh tự tình
hơi thở loang vào đêm
chết đuối
vòng tay cháy khát
hương đêm tràn cõi mơ
dòng sông hát
khúc ca trầm mình vào biển
nổi sóng dữ dội
giai nhân mắt bão
2.
lời thì thầm
bất ngờ dội vào triền núi
đá lăn lóc
ngã vào cuồng phong,
tấm thân ngà ngọc
giai nhân
bay lên giữa vùng suy tưởng,
cát biển khóc vùi,
dập nụ cười vừa nở,
môi son mắc nợ chiếc hôn
hẹn ngàn năm
ngỡ ngàng hoa chúc
3.
bàn tay nắm bão
băng bó vết thương,
đêm chùng,
sương phủ phía giảng đường
chân bước co ro triền phượt
màu ảo giác thức hoang
đi về bên kia cát sỏi
4.
thịt da trơ trọi
trên những chuyến xe lục lọi thị thành
hàm răng cắn khít nhớ mỹ nhân
thèm một chiếc hôn rám nắng
không còn ai muối mặn
túi vô thường rỗng
đắng chát hoàng hôn
đêm quay về trong mắt thương nhân
những đồng tiền nhảy múa
tay chênh vênh áo lụa
chờn vờn giấc khuya
5.
lửa phi nhân thiêu đốt mặt trời
một lũ ma trơi lương thiện
cùng ngã quỷ cày nát phố đêm
cây trút lá
mồ mả không yên
chiếc xe tang lăn trên những con đường nhầy nhụa
cờ, súng, biểu ngữ, xác thân vũ nữ,
những điệu rú quỉ ma giữa bầy trẻ ăn xin
những dòng sông rặng núi
rên
đi qua ngày buồn thế kỷ,
mặt trời hấp hối,
đêm…
SG 13/6/2015

24 thg 6, 2015

Ký Ức Hoang Vu


Truyện ngắn / Tùy bút Kiều Giang

hắn ôm màu đỏ thẳm của ánh hoàng hôn cô độc cuộn tròn trong chăn chiếu của mẹ hắn để đặt nụ hôn lên thời gian, bước đi trong thế giới bùng vỡ của đôi mắt tròn thẳm sâu hình ảnh ngọt ngào và cay đắng của tuổi chim trời, hắn cố tách cái mùi ỉa mế nửa đêm của đứa em lên ba và cái mùi hoa hồng nhả hương vì khát khao mặt trời, nhưng những mùi hương nuốt trửng hắn, cứ ôm chặt vào nhau như một thứ định mệnh của xứ sở không còn mùi vị, khô cứng, cạn kiệt,

Khe Trời

KHE TRỜI
Truyện ngắn / Tùy bút Kiều Giang
cả đời hắn là một cuộc đi tìm, đi tìm chiều cao và độ sâu, hắn muốn luôn sống trong cảm thức về chiều cao và độ sâu, hắn không muốn kéo lê cái thân phận hắn trên mặt đất bằng , hắn có cảm giác bay bổng tuyệt vời nếu bên này là đỉnh cao và bên kia là vực thẳm, hắn thích úp mặt vào đỉnh núi, vào khe trời để nghe tiếng vọng của núi rừng, tiếng suối trong veo, vi vu dưới đáy vực, mà hắn gọi đó là tiếng nhạc trời, những âm thanh huyền diệu làm sao, hắn nói là hắn mãi đợi chờ, đợi chờ bao lâu cũng được, đợi chờ không biết mệt mỏi, vì đôi khi cả đời người, còn không được nghe.

14 thg 6, 2015

Trái Tim Trò Chuyện Với Thi Nhân


Thơ KG
- Hỡi thi nhân,
ngoài kia bầu trời vẫn ngời ánh bình minh
vầng trăng đêm qua vẫn tỏa bóng dịu hiền, mơ màng thăm thẳm xuống trần gian,
bao loài hoa vẫn âm thầm ngát hương bên đường em đi qua,
và em nghe thấy như có tiếng ai hát theo tiếng đàn vọng ra từ cõi nhân sinh, chàng có thấy những tòa nhà chọc trời đang mọc lên khắp nơi trên trái đất này,
mà sao mắt chàng không vui, mái tóc chàng sớm ngả màu xám bạc ?

- Trái tim ơi, nàng chẳng thấy sao, sau ánh bình minh kia, trong đêm tối, còn biết bao nhiêu ngôi nhà không có ánh đèn, bên vệ đường, loài hoa vô tình nở bên bàn tay của bao kẻ ăn mày đang chìa ra, bên tiếng đàn hát từ những dinh thự của vua quan, là tiếng thút thít của người mẹ nghèo không có sữa cho con vì cả ngày qua nàng không có một củ khoai vào bụng, bên những tòa nhà vươn lên trời xanh, là những mái tranh tồi tàn không che nổi nắng mưa.

Khao Khát


Thơ Kiều Giang

Bầy thú cũng thích nô đùa trong khu rừng không ai vẽ đường biên,
chúng nhìn ánh trăng hiền lành
phủ lên đầu của những tàn cây hân hoan giữa bầu trời,
làm tri kỷ của những làn gió phiêu du,
không thích những ánh sao rụng giữa mùa thu tù ngục
leng keng xiềng xích

4 thg 6, 2015

Người Ngồi Vẽ Chân Dung Thời Gian

          
                 Truyện ngắn Kiều Giang

hắn rơi xuống cuộc đời như người ta ném một viên sỏi sần sùi vào dòng sông đang chảy, cha mẹ hắn đã bỏ hắn ra đi vĩnh viễn trong một tai nạn thời cuộc, khi hắn mới vừa lên ba, người đàn bà góa, không con, thương tình, đem hắn về nuôi nơi cái xum ổ chuột hun hút trong con hẻm ngoằn ngoèo, hắn từng đi chơi , không tìm ra lối về