Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

24 thg 6, 2019

Bóng Tối


Kiều Giang

Người mẹ mù
tay mò mẫm lên di ảnh của năm đứa con,
những nén nhang đã tàn từ lâu,
nhưng mẹ vẫn ngồi im trong bóng tối.
Những đứa con mẹ đã ra đi trước anh
hơn nửa thế kỷ,
hôm nay mẹ lại sờ lên di ảnh anh,
không còn nước mắt
để nhỏ xuống vinh quang
Trong căn nhà mục nát trăm năm,
mẹ vẫn còn ngồi giữa mấy tầng bóng tối,
hình như ngoài kia,
súng còn nổ,
kẻ cướp
đang ở sau lưng,
làm sao mẹ đẻ thêm được cho anh
những đứa con
trong bóng tối?
.
Đêm nay,
anh nằm nhìn ra biển quê hương,
anh có thấy,
kẻ cướp
đang hoành hành trước mặt,
còn ở sau anh,
vẫn chỉ toàn bóng tối…!
KIỀU GIANG 15/10/ 2013

10 thg 6, 2019

Cuộc Chống Trả Thời Gian


Truyện ngắn Kiều Giang
Bầu trời trên đầu của làng Đa Đa vẫn xanh trong ngan ngát, những vì sao tự do lấp lánh, tận hưởng một thế giới riêng của tạo vật vô thỉ vô chung, nhưng mặt đất, rừng núi, biển cả của Đa Đa thì cằn cỗi, tối tăm dậy sóng. 

Kẻ Có Những Đam Mê Kỳ Quái


kiều Giang
1.
hắn đem chiếc đinh
đóng vào những vần thơ
đóng vào những lời ca
đóng vào những tâm hồn không chịu chết
đóng vào những đêm sâu trắng bệch
đóng vào những đôi mắt chẳng chịu mù lòa
rồi hắn không thể nhổ những chiếc đinh ra
để đóng vào chỗ khác
những chiếc đinh đã rỉ sét tự bao giờ
2.
hắn thích đan nhiều chiếc lồng bê tông cốt thép
để nhốt loài chim chỉ biết yêu bầu trời
để nhốt những đám mây bước ra từ vòm trời xanh
để nhốt những làn gió lang thang phiêu du kiêu hãnh
để nhốt sự phẫn nộ của biển và tiếng cười lịch lãm của núi
để nhốt mặt trời
để nhốt mặt trăng
hắn muốn nhốt tất cả
nhốt cả hắn
nhốt vĩnh viễn
3.
hắn lấy hơi thở mà bầu trời tự do và thượng đế tặng cho loài người,
để đổi lấy những lời ngợi ca hắn
đổi lấy những tiếng cười ngông cuồng khoảnh khắc
hắn muốn đem cả sự thật để đổi lấy dối gian
dù đêm tối làm mắt hắn mù
nhưng hắn vẫn thích đêm tối