Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

25 thg 7, 2013

Tiếng Hát Của Dòng Sông


alt


Đã bao năm, em đưa anh về giấc chiêm bao kỳ bí ,
thuyền em êm đềm trên dòng sông xanh tuyệt mỹ,
và những dỗi hờn em lấp cả sắc vàng thu.
 
Ngày vui, em đã cười ngập cả nắng mai,
còn ta thì vác trên lưng thân phận làm người
cùng tình yêu em, gập ghềnh đi qua thế kỷ,
 bờ môi nào mộng mị giữa hồn ta
 
Mùa thu đọng lại trên nụ cúc vàng, đêm hôn mãi vầng trăng
ta hát ngàn năm trên bến bờ hoài vọng,
thương em tận biển rộng sông dài.
 
Đêm nào ta cũng neo thuyền trên bến sông đợi chờ người con gái
ngồi ngắm mây trời lãng đãng,
giận hờn ta vì mấy ngôn từ lãng mạn của trần gian.
 
Em đâu biết rằng hồn anh một thuở đi hoang
gặp em giữa những đam mê, dưới bóng thời gian huyền thoại,
Cõi văn chương, em rủ ta ở lại làm người.

Thuyền em mãi mãi rong chơi,
ta ôm nỗi nhớ hoang vu, làm sao trả lời với gió,

tiếng thở dài của em làm  bão tố giữa trời xanh
 
Có những cánh hoa
nở trong trần gian,
có những bóng mây
bay qua đời anh,
nhưng chỉ có mình em dạy cho anh tiếng hát của dòng sông,
để anh hát trong chiều sương,
anh hát trong màn đêm
vô thường…
     KIỀU GIANG 14/7/2013

19 thg 7, 2013

Cứ Hát Mãi Về Mùa Gió Nổi

                   Thơ Nguyễn Thanh Hiện

khi ta đến làng không có đâu người ta đang hát về mùa gió nổi
nói chuyện này với em như thể ghi chú về lịch sử của một kẻ mới tập tành chép sử
bấy giờ ta đâu hiểu hết những lời hát ai đó viết ra như để cho ngôi làng đìu hiu hút gió trở nên khác đi những gì đang có
những lời hát như cứ dính vào bầu trời trên đầu rồi rã ra thành những hình hài huyễn hoặc 

vỗ bàn tay hát cho năm tháng hóa thành ký ức của đất và người
ký ức về những ngọn gió thổi qua bầu trời vào một ngày có bao nhiêu lời nguyện cầu cho một ngày không còn trông thấy những tăm tối nơi ánh mắt của lũ nhện vẫn chăm chú làm tổ cho những hoang phế của niềm ước mơ
bị chôn vùi vào một ngày có quá nhiều kẻ đến từ những miền đất hình thành từ những ham muốn được gieo rắt tự những ngày con người mới bắt đầu nhìn thấy những ước mơ nhỏ nhoi nhất thốt ra từ chính những ý nghĩ của mình
vỗ bàn tay hát cho những ngọn gió mãi thổi qua mặt đất 
mãi thổi qua niềm mơ tưởng của con người
vỗ bàn tay hát để lắng nghe ai đó đã đem mắc lên bầu trời giao hưởng của tháng năm âm vang kỳ tuyệt đang đọng lại trong tiếng lặng lẽ của đất thốt lên vào lúc những ngọn lúa nói với dòng sông về cuộc viễn du phong lưu của những bóng mây rũ xuống mặt đất tự nhiều thế kỷ trước 
vẫn chảy suốt những dòng sông vô ưu và những xác mây thì như chẳng chịu để rơi vào cõi lãng quên
vổ bàn tay hát cho những ngọn gió lẻ loi thổi ngang qua mặt đất kết tụ lại thành mùa gió lộng âm vang nơi ký ức của đất và người
mùa gió nổi

khi ta đến làng không có đâu thì hết thảy người làng đang hát về mùa gió nổi
nghe người làng hát ta cứ mường tượng về một giấc mơ dài của thế kỷ
hay cứ hát mãi về mùa gió nổi thì làng không có đâu hóa ra có thật
nói điều này với em như thể ghi chú về lịch sử của một kẻ chép sử vừa mới bắt đầu biết chép sử

24/5/2013

14 thg 7, 2013

Khát Vọng Mùa Hoang

alt

 Người đàn bà cắt lời thề
dán lên làn môi mọng tím
dẫn ta đi về phía trăng sao.
Đào nguyên đỏ rực - mặt trời
Ta khắc lời tiên tri lên vầng trăng,
Hồn thơ xoáy thành cơn bão
đưa nàng quanh
những cơn mơ.

Có cơn khát tháng ba,
nước Sông Tương không đủ uống
dãy Ngân Hà thành pho tượng
sững sờ đối mặt với thời gian
ngày chìm xuống.... đêm hoan...

Người đàn bà đi ra từ động Bích Đào
lạc vào hoang mạc,
lắng nghe tiếng hát trong tim
khao khát
bỏ quên làn môi mọng tím
ngày xưa.

Mặt trời chạy trốn vào nỗi nhớ hoang vu.
Trên lưng thời gian,
ta ươm khối u
để hóa thân thành đôi môi mọng tím.
Xin trả lại Người
khi trái đời
chưa đủ chín...ngàn sau...
 
         KIỀU GIANG

8 thg 7, 2013

Anh Vẫn Theo Em Về Tận Cuối Chân Trời

        
Thơ KIỀU GIANG   alt




Những cánh gió đầu thu thổi qua bầu trời rực rỡ cúc vàng
chất đầy nỗi sầu thiên cổ. 

Em là ẩn số muôn niên khóa chặt hồn anh giữa bến bờ siêu thức.
Còn chút âm thanh vọng từ cõi nguyên sơ,
Em đã cho anh để chuẩn bị cuộc trở về. 
 
Anh sẽ thoát khỏi bến mê của những nụ cúc vàng
rắc qua trần gian mơ màng lận đận.
Bàn tay Em có cởi được cho anh thân phận con người? 
 
Trái tim Em chất đầy những cành hoa tươi,
buổi sáng Em ban phát cho vầng trăng đêm qua  sót lại ở cuối chân trời,
để rồi hoàng hôn em lấy đi,
chỉ còn những chùm hoa dại khép cánh ở ven đường.
 
Em dịu dàng ban phát văn chương
cho cõi vô thường hư ảo, cười vào áo mão cân đai,
mùi Oải Hương rực nức sớm mai,
ai đã đem chôn vào mây hoàng hôn lãng đãng.
 
Thôi em, trăng vơi biển cạn.
Anh vẫn cứ theo em về tận cuối chân trời.

 
KG 30/6/2013

3 thg 7, 2013

Anh Xin Cúi Đầu Trước Chúa

alt
                                                    Tranh của ARTISTA SUREN VOSKANYAN

Em ơi, anh muốn làm cánh chim bay qua phía bên kia địa cầu
để đậu lên giấc mơ em, dù đôi cánh của anh đã say mềm nỗi nhớ.
Và đêm nay xin em đừng quên đóng cửa
vì anh sợ ngọn gió vô tình làm nhạt nửa nét mày cong.
 
Anh muốn biến thành dòng sông Missisippi
kỳ diệu mênh mông
chảy qua hồn em xanh mượt
phủ lên bao lâu đài Gô-tích
mấy trăm năm
 
Anh muốn mình là hồ Jenny trong vườn quốc gia Grandteton
quanh năm trong xanh huyền thoại
và em là loài thiên nga thổi kèn* hoang dại
suốt đời đánh thức  hồn anh
 
Anh muốn em là loài hoa Oải Hương tỏa mùi thơm mộng mị 
trải dài bên dòng sông Seine tri kỷ
em ngại ngùng nhuộm tím  bầu trời xanh ?

 
Và phải đó là mùi hương thanh khiết trên da thịt em,
mà anh phải cúi đầu trước Chúa
Vì mùi hương nào, em để nhớ ngàn năm.
    KG 23/6/2013
* Ở Hồ JENNY trong vườn quốc gia GRANDTETON (Nước Mỹ) có loài thiên nga gọi là
"thiên nga thổi kèn"