Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

10 thg 2, 2016

Khao Khát


Bầy thú cũng thích nô đùa trong khu rừng không ai vẽ đường biên,
chúng nhìn ánh trăng hiền lành
phủ lên đầu của những tàn cây hân hoan giữa bầu trời,
làm tri kỷ của những làn gió phiêu du,
không thích những ánh sao rụng giữa mùa thu tù ngục
leng keng xiềng xích


chúng thích bốn mùa hoa nở trong tiếng chim
không thích sự lặng im chứa đầy gươm giáo
trong bốn bức tường cơm-áo-ban-xin
Chúng muốn chạm môi vào thời gian
làm tuôn chảy dòng suối uyên nguyên sắc hương lồ lộ


Bầy cá lội trong dòng thơ của đám rong rêu
hàng triệu năm vẫn nằm mơ ánh sáng,
tung tăng với niềm vui của cuộc ngàn năm lãng đãng sắc không,
có ai hiểu được trong lòng biển sâu vẫn ngọc bích lung linh,
khao khát mùa trăng không chịu nhốt giữa lạnh băng tường đá


Người tù nhân lương tâm hát bài tình ca khao khát
qua khe sáng nhà giam ngu ngốc lạnh lùng,
hắn thấy quê hương hắn không có đèn và sao
chỉ có tên lính canh bước ra từ đống rác tanh tao cháy dở
chữ nghĩa khóc than trên cánh hoa mù u mới nở
triêu dương tắt lịm phía chân trời


Ánh lửa bập bùng cùng xác ma trơi
gã mặt to quỳ trên chồng sách mọt mối râm ran cầu nguyện
ngoài kia thét gào sóng biển
kẻ ươn hèn run, hiển hiện nguyên hình


Hắn vẫn cố giữ lòng nguyện ước nguyên trinh
với bầy thú di cư từ cánh rừng hoang nham nhở
bỏ quên người mẹ già và đứa con ngàn đời ôm khát vọng tự do,
và nỗi khát khao
như ánh mặt trời
sáng nay hiện thực

1 nhận xét:

meocon nói...

Cháu chúc chú năm mới với nhiều thành công mới.