Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

16 thg 2, 2011

Thu Hoài

Trời vào thu- úa vàng vương lối cỏ
Trong đê mê-lá đỏ gọi sang mùa
Đêm tạ từ-sao vỡ cánh đu đưa
Lòng da diết-ai mới vừa lỗi hẹn!

Vòng tay mở-đa mang tình uất nghẹn
Thoáng mơ hồ-cõi băng tuyết mênh mông
Khẽ gọi em-nỗi nhớ- bến bờ không
Thu tàn tạ-nửa trời hồng sắc áo

Mùa thu đến- hẹn đời ngưng gió bão
Con chim lòng-thả vào cõi hư không
Mây huyền hoặc-đưa thu vào mộng ảo
Trăng dại khờ-chết cạn giữa dòng sông.

Người ỡm ờ-biết về nữa hay không?
Ta góp nhặt đem tình hong nắng úa
Mùa thu ơi! sao em còn trải lụa !
Chắc người không về...mà trời sắp sang đông

Không có nhận xét nào: