31 thg 10, 2012
21 thg 10, 2012
MỘT TẤC LÒNG ...NGÀN NĂM
Truyện ngắn của NGUYỄN THANH HIỆN

Claude Monet -Belle-Ile
Người đàn ông ngồi dưới chân núi Cô Quạnh. Còn người con gái thì ở thiệt xa. Trong tâm tưởng. Sắp vào đông. Em có nhìn thấy hay không? Người đàn ông hỏi người con gái. Và nhìn lên bầu trời tháng chín lênh loáng những đám mây màu khói. Bao nhiêu năm những đám mây màu khói. Đất. Và kẻ đi chân đất. Vẫn dẫm lên những đoạn khúc dòng sông xưa cũ. Dòng sông ngóng trông. Chờ đợi. Ngửa mặt lên bầu trời tháng chín thấy ai bạc tóc. Đang ngồi chờ. Trôi qua những mùa đông. Tả tơi xiêm áo ai giữa những trận gió đương thổi lại từ chốn cung đình. Ngửa mặt lên bầu trời tháng chín thấy có kẻ ngã gục giữa cuồng vọng. Nhưng nhã nhạc cung đình vẫn cất lên. Như ám ảnh của ngàn năm oan ức chưa nhìn thấy cõi non tiên. Em có nghe thấy hay không? Người đàn ông hỏi người con gái.
Bài học Chủ nhật: Ares (Mars) –
vị thần không mấy ai thờ
Pha Lê
(Soi: Để tiếp nối loạt bài của GiGi, xin viết tiếp bài giới thiệu về thần Chiến tranh Ares (Tiếng La Mã: Mars) để mọi người biết thêm về cái ông thần vai u thịt bắp này.)*

Mars
cưỡi xe ngựa chiến. Không rõ tác giả. Tuy mang tiếng làm thần Chiến
Tranh, nhưng các họa sĩ thường cho Mars xông trận trong tư thế khoả
thân.
Nhiều tích lại cho rằng, chỉ có Mars là con trai duy nhất của Zeus và Hera. Đa số các nhà thơ cũng đồng ý rằng Mars có đầy đủ bố lẫn mẹ; trừ ông Ovid thì phán Hera tự mang bầu rồi đẻ Mars do… chạm phải một bông hoa, nhưng ông Ovid vốn lung tung nên không đáng tin cậy cho lắm. Mars nghe chừng rất hoành tráng, nhưng thực chất lại là một vị thần vô dụng. Người dân Hy Lạp cũng hiếm khi thờ Mars, lý do vì sao?
16 thg 10, 2012
XiN Em Cứ lÀ nGọN gIó
Thơ KIỀU GIANG
Ta muốn gió, người sinh ra từ biển
Vòng tay em ẩn hiện cõi nhân gian
Có ai hiểu bờ môi người mơn mởn
Thổi về đâu, nụ hôn ấy hiền lành ?
Cứ thổi đi em, đừng xin lỗi anh
Em cứ đến trong vườn anh mộng mỵ
Gió cứ xem hàng cây trong vườn là tri kỷ
Còn anh rong rêu đứng đợi đã lâu rồi...
Anh không bị cảm lạnh đâu em
Vì trong gió có hương thơm hơi thở
Và trong vườn anh, đã chất đầy rơm rạ
Sẽ ủ ấm tình mình, lỡ gió phải đi xa.

Thơ KIỀU GIANG
Ta muốn gió, người sinh ra từ biển
Vòng tay em ẩn hiện cõi nhân gian
Có ai hiểu bờ môi người mơn mởn
Thổi về đâu, nụ hôn ấy hiền lành ?
Cứ thổi đi em, đừng xin lỗi anh
Em cứ đến trong vườn anh mộng mỵ
Gió cứ xem hàng cây trong vườn là tri kỷ
Còn anh rong rêu đứng đợi đã lâu rồi...
Anh không bị cảm lạnh đâu em
Vì trong gió có hương thơm hơi thở
Và trong vườn anh, đã chất đầy rơm rạ
Sẽ ủ ấm tình mình, lỡ gió phải đi xa.

13 thg 10, 2012
ĐỀ CƯƠNG CẢI CÁCH GIÁO DỤC
Đã đến lúc chúng ta phải có sự lựa chọn
: hoặc là tiếp tục con đường cũ, trong nền giáo dục lạc hướng, ngày
càng tụt hậu so với thế giới, hoặc là cương quyết thay đổi tư duy, thực
hiện bước ngoặt cơ bản, mở đường cho một giai đoạn giáo dục khai phóng
phát triển.
12 thg 10, 2012
Chính trị trong tranh: kín, lộ, hay hoàn toàn không có
M.Nha dịch

LONDON
– Galley Dulwich Picture khai mạc triển lãm “Cotman ở Normandy”, kéo
dài từ 10. 10. 2012 đến 13. 1. 2013. Triển lãm mang lại một cái nhìn
tươi mới về một chương quan trọng trong đời vẽ của John Sell Cotman
(1782–1842), vốn được coi là một trong những tác giả màu nước lớn nhất.
Trong ảnh: “Study of Sea and Gulls” (Vẽ biển và mòng biển), tranh của
Cotman.
9 thg 10, 2012
Người Gõ Cửa Mùa Thu
Truyện ngắn của NGUYỄN THANH HIỆN
viết
tặng người đã cho
ta một khoảnh
trời văn chương thanh khiết
trời văn chương thanh khiết
Vào
cái đêm mùa thu chết lịm những
ký ức về những tháng năm chưa
kịp xưa cũ, em đã đến gõ
cửa nhà ta. Ở làng Cù ta, vào
những đêm thu buồn như thế, con
giun con dế nơi bờ rào cũng muốn
nói lên lời tâm sự. Mà đang
có ai hát trên đồng làng. Như
là bạn của ta. Thằng bạn nối khố
của ta. Hay lại đang vỡ vụn một
vùng ký ức. Bi thương. Và lạc
lõng. Từng ngày đi nhặt nhãnh bi thương và lạc lõng. Em đã
đến gõ cửa nhà ta đúng vào
lúc đang vỡ vụn những ký ức
bi thương.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)