Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

25 thg 5, 2013

Leonid Tishkov : Khi Người Yêu Là Mặt Trăng


Hoàng Lan st & dịch
Nguồn: SOI.com
.
Giống nhân vật trong truyện cổ tích, nghệ sĩ Nga Leonid Tishkov dường như không thể đi đâu nếu thiếu chị trăng khuyết to bằng người thật bên cạnh. Dù đó là Paris, Áo, hay Đài Loan, mọi người thường trông thấy chàng nghệ sĩ cùng với ‘bạn trăng’, họ lang thang trên mái nhà hoặc vắt vẻo trên mạn thuyền. Những cảnh này gợi cho chúng ta nhớ lại những câu chuyện thiếu nhi yêu thích của mình.
Tishkov đang chìm đắm trong cuộc tình với một chị Hằng nhân tạo sáng lấp lánh, và cuộc tình này sẽ làm rung động bất cứ ai có trái tim lãng mạn. Anh ghi lại toàn bộ những trải nghiệm đó trong dự án ảnh tên “Private Moon” (Mặt trăng riêng tư), và mời người xem ngắm những giây phút thân mật trong cuộc phiêu lưu kỳ lạ của mình. Anh cũng kể về dự án trong một bài phỏng vấn ngắn.
.
Dự án này bắt đầu như thế nào? Hay nói theo cách khác, làm sao mà anh gặp được chị Hằng của mình?
Ngày nọ, có người mời tôi làm một tác phẩm sắp đặt ngoài trời tại một chỗ đẹp như tranh ở gần Moscow. Tại đấy có một cái hồ, và ngay cạnh bờ hồ là một cây thông già rất đẹp. Bỗng nhiên tôi tưởng tượng ra hình ảnh mặt trăng chiếu qua bóng thông. Rồi tôi nhớ lại bức tranh của nghệ sĩ siêu thực người Bỉ Rene Magritte, trong đấy vẽ một mặt trăng gầy gò đông cứng trên một cái cây. Bức tranh có tên Tree with Crescent Moon (Cây và trăng khuyết) hoặc Le 16 Septembre [1955] (Ngày 16 tháng 9 [1955]).

22 thg 5, 2013

Tình Mình Đâu Quá Chật Với Thiên Thu


 

          Thơ KIỀU GIANG

Đêm qua những bão táp của hồn em
thổi thốc vào ký ức anh
làm trốc gốc những cây đại thụ
cắm sâu vào tâm thức .
 
Em bảo rằng tình yêu không có thực,
chỉ vu vơ những ngôn từ mà thượng đế đã đánh lừa
khi bảo anh đưa chiếc xương sườn thứ bảy.
 
Chúng ta đã không nhận ra nhau
nếu không có con rắn của nỗi đau tri thức
và vườn địa đàng mới thật  là cõi lạc phúc yêu thương.
 
Bây giờ những cơn sóng trần ai phủ lên đầu anh và em
và tiếng thét của cõi ta-bà không bao giờ ngưng nghỉ.
Tiếng thời gian thầm thỉ suốt mùa trăng.
Em gói gọn cô đơn nhốt vào sầu muộn, trăm năm một cõi tủi hờn.
 
Anh bây giờ còn tiếng hát rong bay theo tiếng gió,
mà trời cao bỏ ngõ thiên đường,
gửi về em một chút văn chương
của thời ly loạn nhọc nhằn áo cơm khốn khó.
 
Thương cho con chim ở trong lồng son ký ức,
đang ngước mắt nhìn sáng rực cõi trời xanh.

Em ơi, anh sẽ làm những ánh sao trời, đêm đêm đi nhặt hết những âm thanh
từ thuở hồng hoang
để gửi cho em chỉ một lần thoáng hiện trong đời anh
mà để lại mối sầu vạn kỷ,
trong khi những cánh hoa sẽ hát lời tuyệt mỹ của tình em.
 
Ta sẽ đưa em về cõi vô thức xa xăm,
nơi ấy tình yêu sẽ âm thầm lặng lẽ,
chỉ nghe tiếng hót của loài chim vô ưu, hát trong dòng sữa mẹ
chảy giữa trời xanh.
 
Thôi nhé em, hãy cho anh chút âm thanh
của mùa vui trái đất,
tình của chúng mình đâu quá chật với thiên thu...
 
 

18 thg 5, 2013

Hồ Cầm Lạc Mấy Sông

alt

Thưở ấy người đi chưa ước hẹn
Mà sao ta những xuyến xao lòng
Mắt khuya ai dõi tình muôn dặm
Em có bao giờ em của anh 
 
Rượu từ ly, chưa nhắp đã say
Mắt em thăm thẳm mấy tầng mây
Ôi mùa thu mãi thơm trong lá
Em thoảng hương quỳnh, đêm ngất ngây
 
Em nhốt tình ta mấy mùa trăng
Bên trời vang vọng tiếng thơ ngân
Phải em xa xót tình di hận
Hay tiếng hồ cầm lạc mấy sông?

         SG 15/5/2013 

14 thg 5, 2013

Nỗi Đau Chưa Nói Hết

THÔNG TIN TỪ NHẬT BẢN VỀ NHỮNG TRẬN GIAO TRANH ĐẪM MÁU TẠI CHIẾN TRƯỜNG 1509 ( LÃO SƠN ) THANH THỦY, HÀ GIANG NĂM 1984...
Tác giả: Nghiên cứu viên Nakamura Masanori
                                                       Hà Minh Thành dịch 
Tài liệu nghiên cứu giảng dạy dành cho sinh viên sĩ quan của Tự vệ đội.
Cục phòng vệ Nhật Bản-Đại học Phòng vệ. 



Kế hoạch hành quân nhằm chiếm lại Cao điểm 1509 có mật danh là " MB84, thu hồi lãnh thổ" đã được vạch công phu. Tuy nhiên, cả tướng Văn Tiến Dũng và các cố vấn quân sự Liên Xô cũng không ngờ là họ đã bị bán đứng bởi một sĩ quan cao cấp phản bội ? 
Trận chiến Lão Sơn, (phía Việt Nam gọi là Cao điểm 1509), được xem là trận chiến đẫm máu, khốc liệt nhất trong vùng Á Châu gần đây nhất. Cuộc chiến nổ ra tại một căn cứ quân sự của Việt Nam tại điểm cao 1059 và điểm cao 1250, hai cao điểm này nằm dọc theo biên giới Việt Trung mà phía Trung Quốc gọi là Lão Sơn và Giả Âm Sơn. Để chiếm được 2 cao điểm này Giải phóng quân Trung Quốc đã tạo ra một cuộc xung đột võ trang với quy mô lớn. Lịch sử quân sự Trung Quốc gọi cuộc chiến chiếm 2 điểm cao này là Chiến dịch Lưỡng Sơn.
Trận chiến Lão Sơn bắt đầu vào ngày 2 tháng năm 1984 khởi màn bằng trận tấn công tổng lực bằng pháo binh vào căn cứ quân sự của quân đội Việt Nam.
Cuộc giao tranh quân sự giữa quân đội 2 nước Việt Nam và Trung Quốc chia thành 3 giai đoạn
  Giai đoạn 1 : Từ ngày 2 tháng 4 đến ngày 15 tháng 4 năm 1984
  Giai đoạn 2 : Từ ngày 2 tháng 6 đến ngày 10 tháng 7 năm 1984
  Giai đoạn 3 : Từ ngày 12 tháng 7 đến ngày 14 tháng 7 năm 1984
Trận chiến kết thúc vào ngày 14 tháng 7 năm 1984 bằng một trận đánh cảm tử xáp lá cà (bạch binh chiến) của các binh sĩ Việt Nam. Phía Trung Quốc đã phản công bằng pháo binh và hỏa lực mạnh để tử thủ Lão Sơn. Sau trận chiến này, với số thương vong quá lớn, quân đội VN đã hoàn toàn bỏ cuộc. Lãnh thổ Việt Nam đã mất vùng núi Đất (Lão Sơn) vào tay Trung Quốc từ đó.
Sau hiệp định hoạch định biên giới Việt Trung thì 2 vùng núi này chính thức trở thành lãnh thổ của Trung Quốc.

11 thg 5, 2013

Giữ Màu Nguyên Sơ

PINTURAS

Người đi muôn dặm - hoang liêu  
Thơ đong mấy túi, rượu sầu mấy trăng? 
Hót đi, lời ngọc yến oanh!  
Ngủ trong ta - chút hiền lành mai sau
Xa rồi cắt rốn chôn nhau 
Áo em đã bạc mấy màu thời gian?  
Ta nay tựa cửa địa đàng  
Trông theo mấy vạt mây ngàn xa trôi
Vườn xưa mở khép bồi hồi
 
Tim em rào giậu bên trời viễn mơ  
 "Sông Tương một dải nông sờ" 
  Đầu sông kẻ đợi, người chờ cuối sông
 
Mẹ buồn thả khói mênh mông
Chiều quê hương, có bận lòng người đi? 

Lặng nhìn theo bóng chim di  
Sau câu thơ, có còn gì nữa đâu !
Đem ngàn trước - nối ngàn sau
xin em giữ lấy màu nguyên sơ...

3 thg 5, 2013

Đất Nước Những Tháng Năm Thật Buồn

LỜI NGỎ: Trong khi đất nước có những sự kiện lớn: Đảng chủ trương đưa ra nhân dân góp ý sửa đổi hiến pháp năm 1992, sửa đổi luật đất đai. Sự kiện đề án 72 của những nhân sĩ trí thức về việc sửa đổi hiến pháp, về quốc nạn tham nhũng, về tranh chấp biển Đông, về Hoàng Sa – Trường Sa…, Chúng ta lại thấy xuất hiện trên mạng bài thơ “ Đất nước những tháng năm thật buồn” của nhà thơ NGUYỄN KHOA ĐIỀM, nguyên Ủy viên BCT Ban chấp hành TW Đảng Cộng Sản Việt Nam.Một bài thơ trĩu nặng ưu tư và nỗi buồn. BLOG KIỀU GIANG xin trân trọng và hân hạnh giới thiệu cùng bạn đọc.

Nguyễn Khoa Điềm - Đất nước những tháng năm thật buồn

Nguyễn Khoa Điềm
 
Nhà văn Nguyễn Quang Lập: Mình vừa nhận được thơ bác Nguyễn Khoa Điềm gửi cho, tác giả của những vần thơ về Đất nước cháy bỏng năm xưa lại ngậm ngùi nghĩ về Đất nước hôm nay. Đọc bài thơ “Đất nước những tháng năm thật buồn” của bác Nguyễn Khoa Điềm gửi cho, mình bất chợt nhớ đôi câu thơ của bác Nguyễn Khoa Điềm: Ta đã đi qua những năm tháng không ngờ/ vô tư quá để bây giờ xao xuyến... tự nhiên thấy cay cay đầu sống mũi.
 
Theo Bách khoa toàn thư mở Wikipedia: Ông Nguyễn Khoa Điềm (tên khác là Nguyễn Hải Dương; sinh 15 tháng 4 năm 1943) là một nhà thơ, nhà chính trị Việt Nam. Ông là ủy viên Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khoá IX; Đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa X, cựu Bộ trưởng Bộ Văn hóa - Thông tin Việt Nam.

Đất nước những tháng năm thật buồn

Đất nước những năm thật buồn
Nửa đêm ngồi dậy hút thuốc vặt
Lần mò trên trang mạng tìm một tin lành
Như kẻ khát nước qua sa mạc
Chung quanh yên ắng cả
Ngoài đường nhựa vắng tiếng xe lại qua
Người giàu, người nghèo đều ngủ
Cả bầy ve vừa lột xác

Sao mình thức?
Sao mình mải mê đeo đuổi một ngày mai tốt lành?

Bây giờ lá cờ trên Cột cờ Đại Nội
Có còn bay trong đêm
Sớm mai còn giữ được màu đỏ?
Bây giờ con cá hanh còn bơi trên sông vắng
Mong gặp một con cá hanh khác?
Bao giờ buổi sáng, buổi chiều nhìn ra đường
Thấy mọi người nhẹ nhàng, vui tươi
Ấm áp ly cà phê sớm
Các bà các cô khỏe mạnh yêu đời
Hớn hở tập thể dục
Bao giờ giọt nước mắt chảy xuống má
Không phải gạt vội vì xấu hổ
Ngước mắt, tin yêu mọi người

Ai sẽ nắm vận mệnh chúng ta
Trong không gian đầy sợ hãi?
Những cây thông trên núi Ngự Bình thấp thoáng ngọn nến xanh
Đời đời an ủi
Cho người đã khuất và người sống hôm nay …

22.4.2013