Ở cái làng quê cái gì cũng hạng bét, đất đai hạng bét, núi sông hạng bét,
lại nổi lên một áng văn chương, bài ký núi Phấp Phỏng của ông Cử Doãn, kẻ thích tô hồng cuộc sống tất sẽ cho đó là văn
chương hạng bét vì chỉ mang lại cho con người ta cảm tưởng chẳng bình yên.
Làng Cù. Đấy là tên của làng. Có người nói Cù là tên con vật thời hồng
hoang, đương yên ngủ, bỗng trở mình quậy phá vùng đất này, Cù dậy. Có người nói
Cù là ông Cù, ông tổ lập đất lập làng. Có người nói Cù là kiểu gọi nhân hóa một
trận động đất nào đó đã từng xảy ra ở đây. Cái tên làng cắt nghĩa sao cũng được,
nên cũng dễ xếp vào hạng bét. Nhưng đấy lại là nơi tôi hết mực yêu quí, bỡi là vì
nơi chôn nhau cắt rốn của tôi.