Bên bờ đá thiên thu
dòng sông nằm kể chuyện trăm năm
trôi đi mùa nguyệt tận,
em một thời
lận đận trăng non
Ta ôm màu trăng
trên bến bờ nhật nguyệt
người đã đến và người đã thề
rằng sẽ cùng ta ngồi hát
trong mắt mặt trời
muôn đời còn lại với đam mê
Trong màu mắt sơn khê
người đã nói và người đã cười,
đã cùng ta rong chơi
trên đôi cánh thời gian
chưa bao giờ mỏi mệt
Người ru ta trong bao tầng ký ức
qua bao mùa rạo rực
và ta đã chết…
trên sóng ngầm cuồn cuộn đam mê.
Từng sợi tóc
người về hát mừng
bay trong vô cùng... huyền thoại tình ta
cho hoang vu trần thế…lùi xa
Người đã đến và người đã về
bến trần gian hoang vu
nhớ em từng khoảnh khắc
trên đôi môi nhật nguyệt
ta còn mãi u mê…
21/01/2016
Tranh của Gustave Klimt