Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

31 thg 5, 2016

Bốn Mươi Năm, Giọt Nước Măt Cho "Cựu Thù"

Kiều Giang.

Hơn bốn mươi năm trước, người Mỹ đã phải ra đi, sau 20 năm phải đổ máu xương và hàng trăm tỉ Đôla mà vẫn không bảo vệ nổi chế độ tự do dân chủ cho miền Nam Việt Nam. Thế là cuộc xung đột đẫm máu giữa hai ông trùm đã ngã ngũ : Ông trùm " đế quốc tư bản" và ông trùm " đế quốc cộng sản". Hai mươi năm những đứa con đất Việt đã phải ôm nhau khóc và đã ôm nhau chết. Bây giờ, có lẽ điều đó đã chìm vào ký ức khó quên của mỗi người con nước Việt.

28 thg 5, 2016

Cái Miệng Hến Của Ông Trưởng Làng



                
                            Truyện ngắn Kiều Giang

“Thiên hà ngôn tai?
tứ thời hành yên,
bách vật sinh yên,
thiên hà ngôn tai?”…
Ông Trụ, trưởng làng Đa Đa, từ sáng đến giờ, cứ ngồi lẩm bẩm mãi trong họng, ít ai nghe rõ ông nói gì,  nhưng nhìn mặt, hình như ông cố chống lại một cơn sợ hãi đang dày vò. Còn vì sao ông run sợ, thì đó là điều bí mật, không ai biết.

22 thg 5, 2016

Lời Nói Dối Vụng Về


truyện ngắn Kiều Giang

    
          Tôi và em vẫn bước đi trong màn đêm dày đặc, có lẽ là lâu lắm rồi, có thể đã bao thế kỷ, cũng nên, những ánh sao thưa thớt là người bạn đồng hành hiếm hoi của những bước chân vô tận đi về phía ngọn nguồn con sông không bao giờ khô cạn,
dù đã đi theo tôi từ buổi đầu của cuộc hành trình bất tận, tìm kiếm một chút sự thật trong cõi vô biên, từ cửa sông cuối nguồn ra biển, nàng chưa bao giờ tin tôi, chưa bao giờ tin vào chính những bước chân phiêu bạt của nàng,

13 thg 5, 2016

Ảo Ảnh


Thơ Kiều Giang


Mười mấy tỉ năm
BigBang đã lấp đầy bàn tay Chúa,
trần gian lênh đênh trong bão lửa,
đi tìm điểm tựa cho niềm tin.
hành trang của khai nguyên
bắt đầu từ con chữ,
rực rỡ thiên đường linh giới Plato.


Người ta rao bán Phật, rao bán Chúa, rao bán Marx, rao bán Heidegger...
ta cũng rao bán những nơ-ron xám của "cây sậy" mà loài người cho ta,
chỉ để mua cho được lòng tốt Eva của Chúa
trong đôi mắt tình khao khát,
quét qua bão táp phù sinh.


Loài người đã mất thiên lương
vào cát bụi,
Eva gục đầu rên rỉ,
trở về siết cổ đêm đen,
siết cổ mùa xuân,
thả mình trôi theo dòng sông Tương cuồn cuộn chảy.


Thù hận bụi mù thế kỷ,
giáo gươm chất tận trăng sao,
Người ta nở nụ cười tuyệt mỹ trên trên thương đau đồng loại,
Người ta ăn. Ngủ .Làm tình. Phóng uế. Lừa bịp.
Và chết trên những bài diễn văn các nguyên thủ,
trên những đống sách cũ cao nghệu,
vô tri,


Ta bước đi giữa bóng đêm bão giông chớp giật,
đi tìm thiên lương,
đi tìm em,
trong vườn Địa Đàng không có Chúa
đi tìm Eva giấu mặt,
tay cầm con rắn mỉm cười mời mọc ta.

Cơn lũ quét qua
những trang sách bềnh bồng trên dòng sông xa hoa trần thế,
những bản trầm ca dâu bể,
cứ ngỡ là nhạc trời trong bùng vỡ khai nguyên.


Ta trở về Bình Minh
không có Chúa ,
không có Phật ,
chỉ còn lại tiếng nổ của Big Bang,
với nhị nguyên và ảo ảnh
trong lòng ta,
trong lòng em,
cùng nỗi sầu thiên cổ... mênh mông…


SG 24/4/2016

Ảnh của Kiều Giang.

6 thg 5, 2016

Tháng Tư


Kiều Giang

Hỡi Chúa Trời,
Người là Bản ngã hay Toàn năng,
sao Người đứng ngoài thời gian,
đứng ngoài dòng chảy của sinh linh,
thì làm sao Người cứu rỗi
quê hương Người quằn quại tháng tư.


Tháng tư,
đã bao nhiêu năm,
vẫn chỉ hận thù, tham lam, dối trá,
tương lai chìm trong rơm rạ,
chiếc thòng lọng ruỗng mục rồi,
mà vẫn còn đòi siết cổ Trường Sơn,
siết cổ Cửu Long
siết cồ Hồng Hà
siết cổ dân chủ tự do.


Tháng tư,
đã bao nhiêu năm,
Người Lớn tham ô, biển lận, ươn hèn,
trẻ con được dạy làm đao phủ,
học thói dối lừa,
trở thành những tên du côn đàng điếm
giết cha, giết mẹ, giết bạn bè, giết đồng loại,
băng hoại biếng lười,
được dạy làm kẻ vâng dạ cúi đầu,
để ngoi lên ngôi cao lộc cả,
để rồi mưu sâu, hèn hạ,
siết cổ dân đen.


Tháng tư,
nước mắt quê hương
khô khốc Trường Sơn,
khô khốc Cửu Long,
biển mặn Hoàng Sa Trường Sa dậy sóng
bọn quỷ đỏ giết chết những dòng sông
rồi giả vờ ra tay nghĩa hiệp,
chín mươi triệu dân cúi nhìn ruộng đồng nứt nẻ
mặt trời nhỏ lệ,
trầm tích phù sa chỉ còn là những giọt đắng trong tim.


Tháng tư,
đã bao nhiêu năm,
Mẹ ngồi ru con,
qua mấy lần đầu bạc,
biết bao giờ tìm lại được quê hương !
SG 21/4/2016