Kiều Giang
Buổi sáng, con chim vẫn vô tình hót gọi bình minh,
vì nó có biết đâu, dưới vòm cây, là những rập rình gian khó,
Buổi sáng, bác xích lô đẩy xe ra đường rất sớm,
vì biết đứa con, hôm qua, bụng đói đến trường,
chị bán báo, chưa biết thèm chữ nghĩa, văn chương,
nhưng cũng mừng, khi nghe Philippine kiện Trung Quốc.
Buổi sáng, anh công nhân ngồi đọc báo, thở than,
vì dọc theo cả chiều dài đất nước
chỗ nào cũng có người Trung Quốc
chiếm giữ trong những công trường,
Formosa gây biết bao nhiêu tai ương,
lại được nhà nước hoàn hơn mười ngàn tỉ đồng tiền thuế.
than ôi, chuyện đời, bể dâu – dâu bể,
tiền cắc bồi thường cho dân, bây giờ trả lại cẩu quan !
Buổi sáng, hai ngàn tỉ tiền thuế của dân,
xây cao ốc rất sang cho quan làm việc,
nay làm sao, nào dân có biết,
lại bỏ tiền ra, xây khu khác, di dời…
Buổi sáng nước mắt lại nhỏ xuống nụ cười,
khi có anh nông dân chế tạo được máy cày máy gặt,
còn lòng tôi lại đau như cắt,
vì biết có ông quan to đòi ăn đút lót,
mới chịu cấp phép cho anh sinh viên khởi nghiệp, giúp đời
Buổi sáng, tôi nghe rụng rời,
quan ngân hàng tham ô chín ngàn tỉ,
hai năm trời, kiểm toán nhà nước đã kiểm tra kỹ.
nhưng không thấy dấu hiệu bất thường(!)
rác đã ngập tới đầu,
lãnh đạo cấp cao có biết giữ kỷ cương phép nước ?
Buổi sáng, đoàn xe thủ tướng nối dài đi vào phố cổ,
trẻ con Hội An tấm tắc trầm trồ,
ông tây mỉm cười ủng hộ
vị đứng đầu của một đất nước “văn minh”?
Buổi sáng, tiếng võng vẫn buông lời cót két trong hồn tôi,
nhưng tôi vẫn mơ những vệ tinh đang bay trên trời,
và những chiếc tên lửa hành trình đi mấy ngàn cây số,
vì tôi biết, thế kỷ hai mốt, mà vẫn còn có kẻ,
đang rình rập bên bờ rào của quê hương.
Buổi sáng, tôi còn mơ một gói xôi,
mẹ cho ngày xưa, khi lòng tôi đói,
nửa thế kỷ rồi, tôi chẳng còn muốn nói,
về những bất công, nhũng lạm, đói nghèo !!
SG - CN14-8-2016
Ngôi nhà hai ngàn tỉ (bên trái) bây giờ không sử dụng được.
Đoàn xe thủ tướng vào "đi bộ" trong phố Hội An.