Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

14 thg 3, 2013

Yêu Em Có Phải Là Ngông?



           


 Thơ KIỀU GIANG

Em ơi, yêu em có phải là ngông?
Từng khoảnh khắc cõi lòng, sao nói hết
Con tim yêu, chưa bao giờ biết mệt
Dẫu phải theo em về tận muôn trùng

Anh yêu em - tím ngắt bờ môi hôn
Mùa nhung nhớ biết có mòn vách đá
Rượu giao bôi ta pha thêm huyết đỏ
Anh uống cùng dòng lệ của trăm năm

Anh yêu em, nào phải mối tình ngông
Trái tim anh thắt đau mùa hoang phố
Từng đêm thẳm bóng em kề bên gối
Bến mơ chiều em rũ tóc nguyên trinh

Cả đời anh, tình câm khóc hư vô
Anh chôn kín dấu hoang - mồ quá khứ
Mùa nhan sắc, em đành tàn nhẫn thế
Buổi mai hồng - ngồi nhớ mảnh thiên thu

Nay anh về, đời như vẫn hoang vu
Sợi tóc em bồng - như không như có
Nỗi nhớ ngàn năm hồn anh mở cửa
Em vẫn chưa về? Đời chìm dưới cơn mơ...


2 nhận xét:

Unknown nói...

Nay em về mùa ngâu nào có
Nước mắt rơi rơi cho chút hao gầy
Nay em về tóc vẫn xõa bay
Theo làn gió hôn lên vầng trán ấy .


Lâu quá HN sang thăm anh và đọc được nhiều bài thơ thật là lãng mạn ...
HN cám ơn anh .

nguyễn hiệu nói...

Nay em về mùa ngâu nào có
Nước mắt rơi rơi cho chút hao gầy
Nay em về tóc vẫn xõa bay
Theo làn gió hôn lên vầng trán ấy .
....................................

Làn tóc em như mây
Bay qua trời cổ tích
Vầng trán em thơ ngây
Bao giờ người hôn được!
HN ơi, mấy câu thơ cảm tác của em làm anh xúc động quá. Cảm ơn em thăm anh nhé! Chúc em vui