Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

18 thg 6, 2016

Sóng Vỗ Vào Đâu


Thơ Kiều Giang

Đêm, những con sóng vắt mình qua sử xanh
rỉ máu,
biển chồm lên hỏi tội lũ gian,
bóng dáng người đàn bà bốn ngàn năm
sừng sững,
mắt khuya soi tận đáy tim thù,


Người thương nhớ trăm con, tô thắm vành nôi
biển mấy ngàn thu không chia biệt
ánh lửa Mê Linh khuya khoắt
đêm đêm bập bùng thao thiết đến trăng sao


Sóng vỗ vào đâu,
hỡi dãy núi địa đầu không ngủ,
mắt trừng to bên những chiến lũy đợi thù,
đêm đêm ngàn khơi bóng mây đen vần vũ,
ngửa mặt lưng trời ủ rũ bóng chim âu,


Sóng vỗ vào đâu,
thương trang sử viết cho đời sau bốc cháy,
những chuyến hải hành biển quê hương lẩy bẩy,
cha không về,
mắt con buồn, cúi xuống những tàn tro.


Sóng vỗ vào đâu,
có tiếng khóc trong tiếng mưa,
em co ro trong lời dối lừa lịch lãm
hàng cây phố khuya ảm đạm
ta trở về, nghe hoen xám một mùa thu.


Sóng vỗ vào đâu,
trang sử làm sao viết lại?...

SG 29/5/2016

Không có nhận xét nào: