Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

4 thg 8, 2016

DEMAIN DÈS L' AUBE


VICTOR HUGO - đại Văn thi hào Pháp( 1802-1885) đã để lại một sự nghiệp văn chương đồ sộ gồm nhiều lĩnh vực khác nhau: Văn, Thơ, Kịch, phê bình ...Dưới đây là một bài thơ, đau xót viết cho con gái yêu của ông là Léopoldine không may bị chết đuối khi mới vừa lấy chồng 6 tháng. Ông là một trong những người được nhân dân Pháp ngưỡng mộ. Đám tang của ông lớn nhất trong lịch sử nước Pháp. Đã có hàng vạn người đứng chật hai bên đường, trải dài hàng chục cây số để tiễn đưa ông.

DEMAIN, DÈS L'AUBE...
Victor Hugo


Demain, dès l’aube, à l’heure où blanchit la campagne,
Je partirai. Vois-tu, je sais que tu m’attends.
J’irai par la forêt, j’irai par la montagne.
Je ne puis demeurer loin de toi plus longtemps.


Je marcherai les yeux fixés sur mes pensées,
Sans rien voir au dehors, sans entendre aucun bruit,
Seul, inconnu, le dos courbé, les mains croisées,
Triste, et le jour pour moi sera comme la nuit.


Je ne regarderai ni l’or du soir qui tombe,
Ni les voiles au loin descendant vers Harfleur,
Et quand j’arriverai, je mettrai sur ta tombe
Un bouquet de houx vert et de bruyère en fleur.


Chuyển ngữ : KIỀU GIANG

NGÀY MAI, TỪ LÚC RẠNG ĐÔNG


Cha sẽ đến bên con - phương trời - con có biết ?
Sáng mai đây khi sương trắng giăng mờ,
Cha sẽ vượt qua bao núi đồi, con biền biệt
Chẳng thể nào, xa con lâu hơn nữa...con thơ !


Chân cha bước,lòng chìm sâu suy tưởng,
Mắt không nhìn, tai cũng chẳng nghe đâu,
Tay nắm chặt,vai cỏi còm như pho tượng
Lòng trĩu buồn, ngày chìm xuống đêm sâu...


Cha nhắm mắt , xua chiều vàng trước mặt,
Cả những cánh buồm thoáng hiện phía Harfleur
Khi cha đến bên con – cha đặt vòng hoa trên mộ vắng
Ô-rô xanh, thạch thảo tím này - hoang đắng cõi lòng cha!.


BẢN DỊCH 2

NGÀY MAI, TỪ LÚC RẠNG ĐÔNG.

Sớm mai đây, cha sẽ ra đi dưới đồng quê sương trắng
Con ơi, cha biết rằng con đang đợi
Cha sẽ băng qua bao núi đồi vời vợi
Cha không thể nào xa con lâu hơn nữa, con yêu.


Cha bước đi mắt đắm chìm suy tưởng
Cha chẳng còn thấy gì, cũng chẳng nghe đâu
Tay nắm chặt, lưng còm , một mình cha lặng lẽ
lòng đau buồn, ngày như chìm xuống đêm sâu


Cha nhắm mắt, xua chiều vàng rơi trước mặt
và cả những cánh buồm thoáng hiện phía Harfleur
Khi cha đến bên con , cha sẽ bày lên mộ vắng
Bó hoa Ô rô xanh và thạch thảo này nở tím cõi lòng cha


Ảnh chân dung Victor Hugo

Không có nhận xét nào: