Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

29 thg 11, 2017

Áo Ấy Có Còn Thương Tóc Anh


Kiều Giang

Mùa thu năm nay, sao nhiều mưa,
Trời thêm nước mắt, để cho vừa?
Ngàn xa, em có sầu ly biệt
Mưa xám khung trời trên lối xưa.
Xưa em về, anh đón muộn Văn Khoa,
Mấy bóng cây nghiêng - lặng Tháp Rùa
Em dỗi vì anh qua Trường Luật,
Anh buồn :" cũng chỉ tại cơn mưa "
Chiều nay anh qua Phạm Ngọc Thạch,
Ngày ấy em cười vỡ nắng Duy Tân,
Áo em trắng cả hồn trinh bạch,
Áo ấy có còn thương tóc anh...?



Không có nhận xét nào: