Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

7 thg 7, 2018

Trò Chuyện Với Yêu Thương


       Thơ Kiều Giang
Tình yêu ơi, em là cái để người ta sở hữu
hay là cái để người ta tôn thờ,
phải chăng sự chiếm đoạt sẽ giết chết em?
Em là bầu sửa mẹ để trẻ thơ ngước mắt nhìn,
chứ đâu phải vườn quả chín để người ta thu hoạch.

Tình yêu ơi,
Có phải em đang cười trong túp lều tranh thanh bạch
của người nông phu nghèo khó
em đang phơi tấm thân ngà ngọc trên những luống cày,
thắc thỏm đợi chờ mưa.
Em đang ở trong đôi mắt trẻ thơ,
hay trên vai người mẹ gầy quanh năm thầm lặng nuôi con,
chẳng quản ngày hè đạp đá lên non,
hay ngày đông, bão giông xuống biển,
mùa thu em lượm chiếc lá vàng...rằng mãi mãi yêu ai…
Mùa xuân em nhìn cánh hoa đang cười cùng em,
nhưng em bảo rằng đó là niềm vui của người khác.
Em đang ở trong mênh mông sa mạc,
đêm đen đốt đuốc dẫn đường…,
em là loài Oải hương, ngát màu tím diệu thường thương nhớ,
và em nói rằng em mãi còn mắc nợ thế nhân.
Em chẳng phải là những câu triết lý siêu phàm ,
em chỉ là ánh trăng dịu hiền, đêm đêm soi đường cho những bước chân tha phương cầu thực.
Em là nguồn hào quang của tri thức,
là lời dịu ngọt của linh hồn, an ủi cho những trái tim nức nở khổ đau.
Và mãi mãi mai sau,
em là thứ của cải vĩ đại nhất mà đất trời đã ban tặng cho loài người,
em là cội nguồn của niềm vui, của tự do và công lý,
là nụ hôn tuyệt mỹ nguyên trinh,
chẳng bao giờ đặt trên môi của người gian dối,
em khai mở cho những trái tim tội lỗi lạc đường.
Tình yêu ơi,
Em hãy len vào trái tim những kẻ tôn thờ vật chất,
muốn chiếm đoạt cả thế gian, và đẩy em vào băng lạnh.
Em hãy in bóng hình em lên bàn tay của kẻ bạo tàn,
chưa bao giờ trải nghiệm đời mình trong cảnh giới mơ màng của em,
kẻ ấy chỉ là những tên nô lệ của cõi vô thường,
mãi mãi ôm lấy cô đơn.
Em hãy là những phút giây bình yên
của những linh hồn đang quằn quại dưới bánh sắt của thù hận sân si.
Em hãy là lời vô ngôn trong tâm trí đêm đen,
và là lời hoan ca trong vòng tay của lương tri thời đại,
em hãy là suối nguồn mặc khải
cho những linh hồn mê muội ngông cuồng.
Tình yêu ơi, linh hồn nhân loại đang réo gọi em,
như tiếng sóng của biển xanh muôn trùng.
Thượng Đế đã ra đi theo bước chân của nhà khoa học,
nhưng em thì mãi sống cho đến khi nào trái tim còn đập trên thế gian này.
Xin em hãy thay thượng đế để cứu rỗi muôn loài.
Tranh st trên mạng

Không có nhận xét nào: