Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

28 thg 8, 2018

Tháng Giêng


Kiều Giang
Tháng giêng,
cành mai không chịu tắt lửa 
trong dỗi hờn tháng năm,
trên cánh tay mùa xuân,
con én vẫn cố nhả máu của tình son vào tổ mới,
bóng mây xa lung linh đưa tay níu vội mặt trời.
Tháng giêng,
dòng Như Nguyệt ngước nhìn trăng,
như con thơ ngó lên bầu sữa mẹ,
đêm hoang vu
hát lời khe khẽ
em có bao giờ lệ nhỏ xuống Hà Giang ?
Tháng giêng,
có một gã điên
trong thành phố
bỗng làm thơ nhớ mẹ,
như nhớ những câu thơ trong anh hùng ca Odyssêy,
tìm về quê hương,
nhìn trăng lặng lẽ một mình ngồi khóc giữa đồi non ,
Tháng giêng
thương chị công nhân,
nhớ người tình vừa ra đi,
biết không bao giờ về nữa,
những đợt sóng xô giữa lòng biển cả,
chôn sâu nỗi buồn thế kỷ lặng câm.
Tháng giêng,
mẹ già như người điên,
mặc áo sô đi tìm con,
nơi biên cương,
mỏi mòn, không gặp
nén nhang tàn trên tay,
mẹ ngơ ngác nhìn những đợt gió bấc
thổi buốt nỗi hờn căm.
Tháng giêng,
cột mốc biên cương trở mình
đòi chứng nhân của lịch sử,
sương xuống lạnh đầu non khuya khoắt,
hình như bên kia tràn bóng giặc,
thương giọt đàn Nguyễn Trãi từ biệt cha
Tháng giêng
từng đợt sóng xa
mãi miết ru Trường Sa ngồi khóc
thương ai trong tay không được cầm tấc sắt,
chịu chết dưới đạn thù
Tháng giêng,
con tuấn mã chồm lên trang sử,
chồm lên đầu một lũ vong nô,
tuốt thanh gươm giấu tận đáy hồ,
cụ rùa đau nổ bụng,
vì chưa tìm ra đấng anh hùng,
để trao lại gươm thiêng…

17 thg 8, 2018

Đóa Hồng Và Mũi Tên


Kiều Giang
Em cầm đóa hồng đen,
trao anh chiều giã biệt,
hoa làm anh bạc tóc,
tháng năm dài cô miên.
Anh cố tìm lãng quên,
trong biển đời hiu hắt,
đôi mắt khuya dằng dặc,
con sóng về mênh mông,
Ta ru mù con tim,
đau cõi hồn thương tích,
người nửa đường quay mặt,
đóa hồng thành mũi tên.
Ta góp nhặt đêm đen,
cho một lần thần thoại,
bước chân trần chưa mỏi,
hoang mạc còn vong thân.
Xin người cứ lãng quên,
tình ta giờ cổ tích,
câu thơ thành hoang mạc,
tháng năm về hư không.
SG 5 - 7 - 2018
Tranh st trên mạng

14 thg 8, 2018

Những Buổi Sáng Trên Quê Hương Tôi


BUỔI SÁNG .1
Kiều Giang
Buổi sáng, tôi vẫn nghe chim hót ở hiên nhà,
hót theo chiều dài khắc khoải của tháng năm,
và mặt trời vẫn lên dưới làn sương sớm,
cơn mưa chiều qua, đổ muộn,
phố chìm trong làn nước mênh mông,
cụ già rét căm căm,
đẩy chiếc bình bơm hơi vá xăm lốp ra lề đường,
cô sinh viên nhai thêm chút văn chương
trên xe buýt đang bơi trong dòng - sông - phố,
Buổi sáng tôi vẫn nghe
trên TV bài diễn văn hùng hồn của thủ tướng,
hội trường Ba Đình vỗ tay rần rật,
về chống tham ô, nhũng lạm, lãng phí, đói nghèo,
bảo vệ rừng cây đang bị tàn phá quá nửa trên non,
thủ tướng ra lệnh " xử lý nghiêm",
nhưng tuyệt nhiên không có ai bị bắt,
trời thương, từ anh kiểm lâm tới ông chóp bu tỉnh ủy vẫn bình yên.
Buổi sáng, tôi vẫn nghe đồng bào tôi ở các tỉnh vùng cao phía Bắc,
Bị lũ quét,
bùn đất chôn vùi,
cuốn trôi,
bao nhiêu năm rồi vẫn chỉ thế thôi,
những mạng người, nước mắt với mồ hôi,
cũng chỉ nhận đôi ba triệu đồng để chôn cất,
còn rừng thì vẫn tiếp tục bị lâm tặc cùng quan trên tàn phá,
ông thiên nhiên cuồng nộ, phải rồi….!
chỉ còn cách: XỬ LÝ NGHIÊM ... "ông trời" !
Ôi, những buổi sáng buồn trên quê hương tôi…
SG 7-8-2016
BUỔI SÁNG 2
Kiều Giang
Buổi sáng, con chim vẫn vô tình hót gọi bình minh,
vì nó có biết đâu, dưới vòm cây, là những rập rình cái chết,
Buổi sáng, bác xích lô đẩy xe ra đường rất sớm,
vì biết đứa con, hôm qua, bụng đói đến trường,
chị bán báo, chưa biết thèm chữ nghĩa, văn chương,
nhưng cũng mừng, khi nghe Philippine kiện Trung Quốc.
Buổi sáng, anh công nhân ngồi đọc báo, thở than,
vì dọc theo cả chiều dài đất nước
chỗ nào cũng có hàng ngàn người Trung Quốc
chiếm giữ đất đai, chiếm giữ công trường,
Formosa gây biết bao nhiêu tai ương,
lại được nhà nước hoàn hơn mười ngàn tỉ đồng tiền thuế.
than ôi, chuyện đời, bể dâu – dâu bể,
tiền cắc bồi thường cho dân, bây giờ tiền tỉ trả lại cho thù !
Buổi sáng, Đà Nẵng, hai ngàn tỉ tiền thuế của dân,
xây cao ốc rất sang cho quan làm việc,
nay làm sao, nào dân có biết,
lại bỏ tiền ra, xây khu khác, di dời…?
Buổi sáng nước mắt lại nhỏ xuống nụ cười,
khi có anh nông dân chế tạo được máy cày máy gặt,
còn lòng tôi lại đau như cắt,
vì biết có ông quan to đòi ăn đút lót,
mới chịu cấp phép cho anh sinh viên khởi nghiệp, giúp đời
Buổi sáng, tôi nghe rụng rời,
quan ngân hàng tham ô chín ngàn tỉ,
hai năm trời, kiểm toán nhà nước đã kiểm tra kỹ.
nhưng không thấy dấu hiệu bất thường(!)
rác đã ngập tới đầu,
lãnh đạo cấp cao có biết giữ kỷ cương phép nước ?
Buổi sáng, đoàn xe thủ tướng nối dài đi vào phố cổ,
trẻ con Hội An tấm tắc trầm trồ,
ông Tây mỉm cười ủng hộ
vị đứng đầu của một đất nước “văn minh”?
Buổi sáng, tiếng võng vẫn buông lời cót két trong hồn tôi,
nhưng tôi vẫn mơ những vệ tinh đang bay trên trời,
và những chiếc tên lửa hành trình đi mấy ngàn cây số,
vì tôi biết, thế kỷ hai mốt,
mà vẫn còn có anh bạn thân thành kẻ cướp,
đang rình rập bên bờ rào của quê hương tôi.
Buổi sáng, tôi còn mơ một gói xôi,
mẹ cho ngày xưa, khi lòng tôi đói,
nửa thế kỷ rồi, tôi chẳng còn muốn nói,
về những bất công, nhũng lạm, đói nghèo !!
SG - CN14-8-2016
BUỔỈ SÁNG .3
Buổi sáng thật yên tĩnh,
chỉ có con bướm lững lờ trên những cánh mai nở trái mùa,
chỉ có tiếng gà gáy trong xóm dân nghèo,
không tách cà-phê cho người tim yếu,
Buổi sáng chỉ có tiếng kêu cứu
của con mèo động cỡn
và bản tin về sự phá hoại của bọn tin tặc Tàu,
Tập Cận Bình chuẫn bị chiếm đảo Trường Sa Lớn,
và hàng chục tấn thịt lợn thối được chở từ Bắc xuống Nam,
Buổi sáng,
tin nhanh và nóng về đám nghị ăn hai ba thứ lương,
bị thói kiêu căng và mặc cảm hèn nhát cắn rứt,
đành đăng đàn múa may một hồi,
làm cho anh Tổng nhếch mép mỉm cười, "cả một lũ ngu",
Buổi sáng tin nhanh,
chủ tịch xã lẹo với chủ tịch hội phụ nữ trong chòi tranh trên rẫy,
pháp luật không thể xử,
phải chờ xin ý kiến đảng ủy cấp trên.
Buổi sáng,
sự thật về đau thương của quê hương giấu như bưng,
bao nhiêu ngư dân
bị giết,
gần Hoàng Sa và Trường Sa bỡi những con “tàu lạ”
mà tất cả đều im lặng,
nhưng rất may, những chiếc xe sang trọng chở các vị lãnh đạo,
chạy trên đường phố thủ đô vẫn không hề hấn gì,
Buổi sáng,
hàng tấn ma túy bị bắt ở từ Lào Cai,
trên đường vào miền Nam tiêu thụ,
nhưng có lãnh đạo nói rằng
từng ấy mà chia cho 90 triệu dân thì đâu có nghĩa lý gì !
Buổi sáng,
sự thật được đóng đóng kín,
nhưng trái tim héo và cái dạ dày rỗng của dân,
thì được độn đầy những thứ rác rưởi,
từ nguồn tin chính thống của các vị quan,
của đất nước mình…
SG 25/6/2016
Cảnh lũ lụt vì nạn phá rừng

7 thg 8, 2018

Mẹ Và Biển


Kiều Giang
Mẹ ơi
đã mấy năm rồi,
mà những viên sỏi vẫn trắng ngời trên mộ mẹ,
mỗi ngày mặt trời đi qua, lặng lẽ,
hôn lên từng viên đá cuội, thay con.
Nơi phía tây
đồi núi Cù Mông
rừng bạch đàn âm thầm phủ bóng râm lên mộ mẹ,
gió hát lời ca dao khe khẽ…
“con cò lặn lội bờ sông”
như tiếng mẹ ru con
bên khung cửi ngày nào.
Mẹ ơi,
bây giờ con không dám khóc đâu,
vì ngày xưa mẹ dặn,
làm con trai không được khóc,
nhớ mẹ,
nước mắt con bây giờ chảy ngược
vào tim,
Đêm nay, con ngồi với biển Qui Nhơn,
biển cũng bao la và sóng cũng dạt dào như lòng mẹ,
lặng lẽ xô vào hồn con.
Nhìn lên trời cao,
con không biết ngôi sao nào là đôi mắt mẹ,
con gọi thầm khe khẽ,
Mẹ ơi !
Mẹ ở đâu
trong cõi vô cùng…
(Ngày giỗ mẹ 4-4 ÂL 2017)