Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

11 thg 12, 2019

Cơn Lốc Màu Hoàng Hôn Trên Lâu Đài Hoang


Kiều Giang

Những lâu đài hoang vẫn còn đứng trong sự kiêu hãnh,
những con cú thay mặt chúa, đọc tuyên ngôn 
về sự hình thành vương quốc của loài khuyển biến đổi tuyến yên của Bulgakov,
loài hoàng khuyển bỗng bạo gan tuyên bố thay Chúa đi ban phát cơm áo và Thánh kinh..
cục đất, chén cơm và cái súng bỗng đẻ ra thiên đàng,
bầy sói bảo rằng thiên đàng đang ở trước mặt loài đứng thẳng,
nhưng họ không thấy Chúa mà chỉ thấy những những tên đao phủ.
Cái cằm của gã thợ săn chĩa dọc theo vĩ tuyến,
tín đồ của dị giáo xé toạc đức tin,
treo lơ lửng cái gọng sắt trên đầu 14 thực thể độc lập
giữa cung điện mùa đông,
khi bộ ria của con khỉ đầu đàn rung lên,
thì ngay lúc đó hàng triệu người tù “khổ sai lương tâm”
gục xuống trong bộ quần áo rách của mùa đông nơi thiên đường tuyết phủ
và bên cạnh họ là loài vượn, tay lúc nào cũng lâm le lưỡi lê.
Bốn mươi triệu người dân nơi lục địa già,
hiền lành, mở trừng mắt, trước lúc vĩnh viễn đi xa,
tháp chuông trên nhà thờ chính thống giáo rung lên tức tưởi từng hồi trong suốt non thế kỷ,
Từ cuối những năm ba mươi,
Tên ria mép trán thấp
đã âm thầm và bí mật ôm hôn tên chủ lò thiêu,
trong mưu đồ chia đôi lục địa và tiêu diệt giống người Hebrew, trước khi gã cuồng ngông cho nổ súng,
mở đầu cuộc tàn sát nhân loại lần thứ hai.
Hàng triệu người Hebrew và của xứ sở Bạch dương ngã xuống,
những hố chôn người nằm ngay trước mũi xe tăng
đang bảo vệ chủ nghĩa phi nhân
sắp chết yểu.
rồi một ngày ông đầu hói đã trả lại bánh mì, rượu vodka, bầu trời xanh và khí trời cho dân xứ bạch dương và 14 dân tộc sống dưới lưỡi lê và thánh kinh ra đời từ thế kỷ 19,
Tiếng chuông giáo đường trên các nước nơi phía đông lục địa già…
vang động cả vầng trăng không chịu ngủ,
nước mắt của loài bồ câu nhỏ xuống cung điện buồn
suốt thế kỷ bơ vơ,
Kẻ cơ hội ăn cắp chiếc bánh mì của lịch sử,
lại muốn tiếp tục đưa lục địa già
trở lại dưới bánh xích xe tăng
với mộng làm vua kiếp kiếp…
nhưng cả loài người đã từ chối hắn,
nên hắn quay mặt về phía mặt trời
để tìm đồng minh,
làm kẻ cướp.
SG 3-11-2016

Một Đời Mang Theo


Kiều Giang

Người đã bỏ thần linh để về với ta
nơi trần thế,
hỡi Aphrodite,
có phải em đã sinh ra từ bọt bể,
mà muốn cùng ta thánh hóa cuộc phù sinh,
ôi những lọn tóc vàng trong giấc mơ thần thoại,
thơm màu sóng bể thiên thu,
giữa hoàng hoa vô tội,
ta xin làm Pygmalion trên thành Chypre,
để nàng hóa thân thành Galatee
trong bức tượng ngà được khắc bằng máu con tim,
cùng tình yêu con chữ,
ta nào dám xa hoa ngôn ngữ,
nên mãi còn thao thức
trên lưng ngựa hoang phận số đời mình,
hôm nay ta nghe những bàn chân ẩm ướt
của những chiếc lá vàng rụng kín mùa thu,
và những tiếng xào xạc của khu rừng
đi tìm hồng hoang,
với khuôn mặt của người khiếm thị,
và tình yêu thì không có khuôn mặt,
mãi mãi hoang vu.
rồi một ngày ngôi nhà và đền đài,
dính chặt vào hiện thể em,
cùng những lời dị ngôn,
hình như đi ra từ âm phủ,
em vô tình vấp ngã,
ngôi nhà cùng những gì của trần gian nhi nữ
đè lên chiếc lưng trần của ta,
nghe rất mượt mà,
những đóm lửa thiên hà vụt tắt,
trên lưng ta, hiện thể mù lòa,
em bỏ ta
rồi bước đi trên đôi chân của thiên thần
theo chàng Ares
biến thể khuôn mặt,
Aphrodite đã vong thân,
ta chìm vào vô thức của ngàn năm
câm lặng.
SG 29-7-2019