Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

12 thg 2, 2020

Gãy Khúc


2.
Những vì sao
nhào xuống bàn tay mù của chúa, 
ta nghe buồn
giữa áo lụa mùa thu,
một khúc hát
lời huênh hoang của lửa,
người thấy vui,
ngồi khóc thiên đường mù,
ta đứng gọi
bước chân từ thiên cổ,
để đi về
miền phẩn nộ của loài chim,
ở nơi ấy
người đi buôn thổ mộ,
và rêu rao
phía trước có thiên đường,
ta níu trần gian
bằng lời của hạt mưa,
đem đêm trắng
bán rao giữa chợ,
ta ngồi hát
cổ sờn,
tay áo rách,
nghe hạt sương
chưa ngập nổi đôi bờ,
SG 12-9-2019

Không có nhận xét nào: