Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

11 thg 3, 2011

Chiếc Lá Hoàng Hôn

                       Thơ Kiều Giang

Rượu rót vào đêm nữa hỡi em
Tay mơn bờ thắm tóc say mềm
Ta ôm đêm thẳm qua mùa vắng
Mây trắng lưng trời - mộng trắng thêm

Nửa bước phong trần -  buồn nửa kiếp
Em đi bỏ lại bến sơ hoang
Lối xưa mây phủ-chân trời chết
Khắc khoải phương này - lạc dấu em

Anh trở về đây - mùa trở gió
Bên trời sao lạnh -  cánh hồng phai
Làm sao níu lại mùa thu cũ
Chiếc lá hoàng hôn rụng mất rồi

Không có nhận xét nào: