Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

29 thg 4, 2013

Hạnh Phúc

     

                                 Thơ KIỀU GIANG

 
Ta một lần bỗng dưng yêu em
Như yêu cuộc đời, yêu mây bay gió thoảng
Yêu vần thơ em, cánh chim chiều lẻ bạn
Thơ bây giờ em viết để tặng ai?
 
Anh yêu những buổi sớm mai
Em thức giấc, anh cài hoa lên mái tóc
Và như thế, cho em đừng buồn, đừng khóc
Giọt nước mắt nào còn thương xót hư vô
 
Chúng mình bây giờ còn có những vần thơ
Để làm nhân chứng cho ngôi mồ nhân thế
Thì trách chi cuộc đời dâu bể
Khóc trăm năm, biển có thêm mặn đâu mà !
 
Và ta cứ mãi đi tìm hạnh phúc ở đâu xa?
Hạnh phúc ở ngay trong màu chiều em mặc
Là môi em mỉm cười với mảnh trăng khuya vằng vặc 
Là áng mây, là màu mắt gửi cho anh
 
Em ơi hạnh phúc bao giờ cũng mong manh
Chợt đến rồi chợt đi em nhỉ?
Anh xin một ngày, hôn nhau, em thầm thỉ
Hạnh phúc là phút giây diệu kỳ, em chợt nói yêu anh...

2 nhận xét:

Unknown nói...

HN sang thăm anh ,luôn chúc anh hạnh phúc và vui nhiều nhiều trong những ngày nghỉ dài .

Tuy mong manh nhưng hạnh phúc thật hiện hữu anh nhỉ .

nguyễn hiệu nói...

HN ơi,Hạnh phúc và bất hạnh giành giật nhau để phủ lên từng số phận. Hãy chắt chiu hạnh phúc phải không em. Anh chúc em hạnh phúc và mãi xinh đẹp