Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

19 thg 8, 2013

Màu Trăng Còn Khắc Khoải Đến Bao giờ

alt
 
Đêm nay những cánh gió mùa thu thổi qua hồn anh,  
mà anh cứ ngỡ hơi thở của em từ đại dương xanh thẳm.
 Em xa muôn dặm, lặng lẽ lá vàng.  
Trong mắt thu sang , hồng tươi nắng thắm,
mà sao ta chỉ nhặt được  màu cúc vàng lận đận đa mang?
 
Xin cho mùi nguyệt quế trên da thịt em dâng lên trong hồn anh ,
để anh chết chìm dưới những đợt sóng ngầm trên biển thẳm Hawaii. Nhưng Thượng đế chỉ cho anh mảnh hình hài thất thểu giữa nhân gian…
 
 Anh xin hôn lên Đồi Kim Cương trên đảo Wahu
 như hôn lên ngực em,
ngàn năm trào dâng tình ái,
đôi tay em ân cần khơi dậy những mùa trăng.
 
Xin cho anh níu ngàn năm vào đêm thẳm,
để anh hiểu thế nào là muôn dặm cách xa.
Tay em cuối trời khơi dậy phong ba,
nhưng trên tầng cao kia, anh vẫn thấy những ngọc ngà mà anh mơ ước.
 
Trần gian triền phược
Mây nước phù hoa.
Anh vẫn đi giữa tình em
Anh vẫn đi giữa mùa trăng.
 Không có em
màu trăng còn khắc khoải đến bao giờ ?
KG 20/7/2013

2 nhận xét:

Unknown nói...

Dù chỉ là một chiếc lá vàng rơi
Hay là cánh gió mùa man mát thổi
Đủ cho anh ấm áp với màu trăng
Và... Thấy mình hạnh phúc như có em ...

HN thăm anh và cám ơn,luôn chúc thơ anh dạt dào với những mùa trăng cho HN được thưởng thức .

nguyễn hiệu nói...

Ngập ngừng chiếc lá thu bay
Rơi vào tiềm thức những ngày yêu em
Người giờ biền biệt bóng chim
Ngoài kia ngập lá bên thềm thu rơi...
Cảm ơn HN thăm anh và gửi những lời thơ tha thiết.