Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

6 thg 8, 2013

Xin Một Lần Làm Chứng Giữa Vành Môi


alt
                                                     Tranh của ARTISTA REBECCA DE CACHARD
Những cơn mưa đầu thu rắc bụi vàng lên nỗi nhớ muôn niên,
anh là làn mây thức đêm, cố quên đi muộn phiền
để lang thang tìm em nơi bờ bến mộng....
 
Em là ngàn tia nắng bay trong hoàng hôn, phố hoang vu đợi chờ,
hạt bụi nào ngơ ngẩn nhìn em trong nỗi bâng khuâng ngại ngần hư ảo.
 

Loài hoa thiên sứ một lần đến với trần gian, đến với hồn anh mênh mông quạnh buồn, đánh thức tháp chuông thánh đường chiều chủ nhật đa mang.
 
Đêm chìm sâu trong ngôi nhà im lặng
xin hãy kể cho anh nghe những vang vọng nghìn đời thao thức giữa hồn em.
 

Bất cứ thứ gì từ bàn tay kia, anh cũng thèm thuồng tha thiết,
anh làm người hành khất khiêm nhường, chỉ muốn xin những gì tim em hằng có,                                     

để anh ngàn năm mắc nợ
tiếng hát cuối trời.
 
Tình anh như con thuyền xa khơi, còn tình em là ánh trăng muôn ngả, muôn ngàn sao lạ, anh biết phải làm gì để ôm được cả trời thu?
 
Nếu tình ta chỉ là nỗi thương đau
thì cho anh được theo em để uống cạn dòng nước mắt.
Đêm nay trăng thu vằng vặc
xin một lần làm chứng giữa vành môi.
     KG 16h - 19/7/2013

Không có nhận xét nào: