Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

5 thg 9, 2017

Trăng Phơi Hồn Đá


Kiều Giang

Nửa bước phong trần mấy kiếp đau,
Tuổi xuân em đấy - lửa ngàn sau, 
Yêu em - chết nửa đời phiêu bạt,
Tim sãi trường kinh có nhiệm mầu?

Ta đốt hương trầm - Em lãng quên !
Đêm nay phong nguyệt lạnh hồ cầm,
Bước hoang du mục rung đồi núi,
Em dáng tinh vân lạc đáy hồn.

Mai đời hết rượu, ta vẫn say,
Hồn ta phiêu đãng bước lưu đày,
Trăng cười dưới mộ phơi hồn đá,
Em có sầu chung được kiếp này?

Căng buồm biển cạn kiếm tìm em,
Kim cổ gương soi mặt cố nhân,
Em đã về chưa, người muôn dặm?
Ta gói hương đời trong áo em.

Huyền Diệu trăng xưa em cất đâu,
Trăng nay ta chất bao nhiêu sầu,
Bóng em huyền hoặc ngàn sao lạ,
Sương lạnh trăng gầy ta mất nhau!

Không có nhận xét nào: