Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

21 thg 1, 2019

Tìm Em Trên Đỉnh Non Cao


Thơ Kiều Giang
Khi ta biết lắng nghe những lời ru của mẹ,
cũng chính là lúc ta đã nghe lời thì thầm của em,
những khắc khoải trên tầng cao kia, rất lạ,
hình như người đã cho ta khắc khoải đầu đời.
Ta đi tìm em từ thuở dòng sông gọi tên ta,
trong những buổi chiều mùa đông sau cánh gió,
ta thử đưa tay gõ vào thời gian,
nhưng bàn tay ta chưa mở nổi cuộc tao phùng.
Những chiếc lá cuối mùa rụng xuống trần gian,
ta ngỡ đó là sự chòng chành của bàn tay tạo hóa,
sáng nay những loài hoa mùa thu không nở,
em chưa chịu trở về trong sự rạn vỡ những vì sao .
Ta lại đi tìm em trong đời thơ,
mùa thu gióng lên tiếng chuông đêm quằn quại,
nhưng không có ai nghe, và hình như mãi mãi,
khi em chưa hiểu được nỗi cô đơn của tồn tại,
trong cuộc hải hồ của gió và ta.
Ở phía bên kia những khúc ca,
ta đi tìm nhặt những lãng quên còn sót lại,
Em của một đời con gái,
giữa mây trời, hình như có lần,
người đã nói yêu ta.
Những năm tháng không có em,
ta đã phiêu du cùng với lời ái ân của gió,
và gánh cuộc vô hình đi giữa loài hoa cỏ,
ký thác muôn trùng vào đôi mắt trần gian,
Ta đi tìm em trong serenade của đêm,
nơi ấy ta tìm thấy cánh hoa phong lan vừa mới nở
ta biết em đang ôm vầng trăng nằm ngủ,
nhưng ta cũng chưa bao giờ thấy em.
Rồi ta sẽ đi tìm em trên đỉnh non cao,
ta đi tìm em trong mắt môi của thượng đế,
và ta không bao giờ chịu đầu hàng phận số,
nên mãi mãi em chỉ hiện diện ở nơi không có em.
SG 23-10-2018

Không có nhận xét nào: