Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

10 thg 9, 2015

Những Dấu Chân Trên Sóng


           
[
I]   Chỉ Là Một Ngẫu Nhiên Vô Thỉ Vô Chung

5, Có Phải Em Là Tất Mệnh Nhị Nguyên

phải chăng bàn tay tất mệnh
đã sờ vào hòn đá cuội dưới đáy của dòng suối uyên nguyên
chảy vào tim em,
chảy qua trần gian,
tội tổ tông lại vướng vào loài nơ-ron xám
vì Chúa lại đem trái cấm
treo nơi vườn Địa Đàng
em đưa tay mở cho dòng suối thời gian cuộn chảy
lên một mảnh hình hài từ thuở sơ nguyên,

sao nàng lại tìm lá để che thân
thể xác em là tuyệt phẩm của thế gian,
lung linh muôn ngàn phép lạ,
giữa trời đêm,
duy nhất vầng trăng khai mở
khối óc con tim bùng vỡ
ai ngờ giây phút ấy, nhị nguyên

Không đâu,
trong dòng chảy của uyên nguyên
từng hạt lửa của Big Bang,
đã có sự phân chia hạt và sóng,
đó là mầm sống của nhị nguyên
ai biết được đó là như nhiên hay là ý đồ của Chúa,

Rồi đến ngày Socrate xé đôi mảnh lụa
“ khai sinh một bi kịch”*
của Hy Lạp khai nguyên và duy lý
thương cho buổi bình minh của huyền thoại và thi ca
chết trong đầu của Aristote
hai mươi mấy thế kỷ
kẻ thắp lửa cho tư tưởng Tây Phương
giết chết Homère và Hésiode
cùng lịch sử các thần minh
đẩy nhị nguyên đến bến bờ sinh tử
từ phusis thiên nhiên triển nở nguyên sơ
đến phusis vật lý hững hờ xơ cứng
từ Địa đàng đến trần gian
là những bước chân của loài nơ-ron xám
thế gian ảm đạm,
người đã quên nguồn cội
đã quên dòng sông thi ca và thần thoại
đau thương còn chảy mãi đến vô cùng…

* Lời của triết gia F. Nietzsche

Không có nhận xét nào: