Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

17 thg 9, 2015

Trường ca NHỮNG NẺO ĐƯỜNG ĐỊNH MỆNH

   

1, dấu chân chim lưu lạc

Những âm vực trầm
của khúc giao hưởng lạc điệu
vặn mình dưới ánh trăng bơ vơ
chìm xuống đại dương ,
trăng thượng huyền xô lệch bóng đêm,

người thiếu niên
đuổi  ánh trăng trôi về phía biển,
chạy trốn cơn giông
mẹ hiền thương con
bàng hoàng trông theo bàn chân măng sữa

bước đi không điểm tựa
mặt đất ngập ngụa máu lửa
bàn tay gõ cửa thời gian
bầu trời lưu lạc cánh chim
chênh vênh  đêm đen
chênh vênh mắt phố,
lỗ chỗ giọt sương trên khuôn mặt ngước tìm mặt trời
đánh thức vật chất u mê

cao nguyên mù sương,
đất bazan thoa mỡ
đêm sụp lở dưới những bước chân,
đại pháo xé nát niềm tin
chưa kịp định hướng,
tiếng cười man rợ trên những mưu toan
trong phòng máy lạnh
và dưới những hầm trú ẩn kiên cố
được xây bằng nhiều lớp bê tông chủ nghĩa,

đêm cao nguyên buốt giá,
ly cà phê nuốt ánh trăng muốn chạy trốn
mặt đất thức chờ pháo và bom
sẽ giội xuống hoang liêu chứa đầy thù hận không thể gọi tên,

đêm cao nguyên
ánh đèn màu rỉ máu,
em bước vội
theo những dấu chân bê bết sình  đỏ  tây nguyên và nước mắt
những cuộc truy hoan mỏi mệt
tiếng rên không thể phân biệt
bước vào lãng quên,

        Kiều Giang 17-9-2015

Không có nhận xét nào: