Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

26 thg 9, 2015

Trường Ca NHỮNG NẺO ĐƯỜNG ĐỊNH MỆNH

2.Phố Trắng

Đám mây đen sà xuống bóng tối nghẹn ngào
lao xao đèn vàng mắt phố
ôm hôn tiếng thở dài ngực vỡ cao nguyên
trôi trên ánh đèn vàng chằng chịt những vết bom
xé nát giấc mơ cõi còm, tuổi thơ nhiễm độc
ở bên kia bờ chiến tuyến
còn bên này khô khốc
giữa những thao thức đêm,

tiếng rên trên nền trời xám
màu trăng ảm đạm tồn sinh
vết tích tội ác ngày đêm không có ai tẩy rửa,
càn khôn buồn  nghiệt ngã bủa vây
quê hương trở thành  người hành khất thơ ngây thế kỷ
chìa bàn tay về hai phía
để xin bom đạn
đem giội xuống  mắt phố mở trừng
xuống những cánh rừng
xuống những con đường
buổi sáng chẳng còn có người đi,
thiếu phụ không kịp chôn xác con,
chạy giữa hoàng hôn
phố trắng…

Không có nhận xét nào: