Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

16 thg 11, 2011

Tặng Vật Của Trời

tiểu thuyết của Nguyễn Thanh Hiện


hai mươi chín.
rừng đêm.
    Có phải rừng đêm là cái nền của yêu đương hay không, mà tôi với nàng lại thích băng qua rừng đêm? Dường như hết thảy đều là đồng điệu.
Đám lá chạm nhau ở trên cây cũng trử tình như cái cách tôi và nàng đi bên nhau chốc chốc lại chạm người vào nhau. Màu rừng đêm như cũng chỉ sâu thẳm đủ để chuyên chở những ý nghĩ  nảy ra từ chỗ tận cùng trong suy nghĩ của chúng tôi. Cả cái cách trò chuyện của đám sinh vật chỉ nghe tiếng chứ chưa bao giờ nhìn thấy, là cũng tha thiết, nhiệt thành, và ẩn chứa  bao nhiêu là ý nghĩa như cuộc trò chuyện giữa tôi và nàng. Hóa ra tình yêu đã làm cho chúng tôi trở nên thông tuệ trước vẻ đa tạp của tự nhiên. Chúng tôi gọi đám sinh vật có vẻ nhỏ bé nhất trần gian ấy là những ẩn sĩ. Trời đất có thể thay nhau mưa nắng, nhưng cái đám sinh vật ấy dường như chẳng bao giờ thay đổi thế giới quan của mình, cái thế giới quan có thể  nói gọn lại thế này : có thể nhìn thấy kẻ khác, nhưng chẳng bao giờ để cho kẻ khác nhìn thấy mình. Thì chẳng phải anh với em cũng đang là những ẩn sĩ đó sao? Nàng nói. Tôi bảo hiện thời có một người đang biết rõ tung tích của tôi, là nàng, và có một người biết rõ là nàng đang đi ở trong rừng với người yêu của mình, cho nên chỉ có thể nói chúng tôi mới chỉ có vẻ ẩn sĩ mà thôi. Để đạt được cái vẻ bí ẩn của đám sinh vật nhỏ bé kia, nàng đã đưa ra đề nghị chúng tôi phải đi rời ra để cho không còn trông thấy nhau, để cho không còn  biết tung tích của nhau. Hoặc, anh đi trước em, hoặc ngược lại, cách trở là một trong những yếu tố để củng cố sự bền vững của tình yêu. Nàng nói. Tôi bảo, lúc khác thì được, nhưng đương trong rừng, nếu đi rời ra, có thể một trong hai chúng tôi sẽ gặp một anh khủng long nào đó còn sót lại tự kỷ creta, bị khủng long thịt là đi vào cõi hư vô, chứ chẳng thể đạt được thứ gọi là bí ẩn. Nàng bảo nếu có một con khủng long còn sống sót như thế, thì trong tiến trình tiến hóa mấy chục triệu năm qua, giờ này có thể là nó, cái con khủng long ấy, đã biến thành thứ tiếng kêu trầm thống của gió. Đã bao giờ anh nghe thấy nỗi trầm thống trong tiếng gió chưa? Nàng dừng lại hỏi. Rồi tiếp tục diễn tả một cách hào hứng những cách thức tiến hóa có thể xảy ra với con khủng long còn sót lại sau kỷ creta. Cũng có thể là nó đã biến thành thứ  niềm tai ương ẩn chứa trong các cuộc chiến giữa con người với con người và giữa các loài trên mặt đất, các cuộc chiến giành chỗ ở, giành thức ăn, mà cũng có thể là cái con khủng long còn sống sót đó đã biến thành các ông vua tàn bạo, lịch sử loài người là có quá nhiều ông vua tàn bạo, thì do cái gì sinh ra nếu không phải là do con khủng long còn sót lại? Tôi hỏi sao con khủng long còn sót lại không biến thành những thứ khác, mà biến thành những thứ như thế? Nàng bảo mọi thứ trên đời là do con người nghĩ ra, mới đầu nghĩ mặt trời quay quanh trái đất, sau lại nghĩ trái đất quay quanh mặt trời, nghĩ ra rồi thì đi tìm chứng cứ, tìm có chứng cứ thì la toáng lên quá khứ là sai lầm, cứ thế, công cuộc chống sai lầm dường như bất tận. Tôi bảo không thể đem mối liên hệ giữa trái đất với mặt trời ra để biện minh cho mối liên hệ giữa con khủng long với ông vua tàn bạo. Một thứ tòa án dị giáo. Nàng buột kêu lên giữa rừng đêm. Rồi bảo tôi cũng giống với các ông quan tòa xử các nhà khoa học của các tòa án dị giáo ngày ấy, các vị ấy là chẳng nhìn thấy trái đất quay quanh mặt trời, cũng như tôi là chẳng nhìn thấy con khủng long hóa thành ông vua tàn bạo. Chắc là một con sóc, hay một con thỏ thì phải. Chỉ nghe vang lên một tiếng động rất khẽ từ lớp lá khô ở đâu đó. Xin nói rõ là chúng tôi đang đi trên con đường mòn ai đó đã tạo ra trong rừng. Có rất nhiều đường mòn như thế. Nhưng chúng tôi cứ theo cái sơ đồ của đất trên biển báo rừng đầu nguồn  mà định ra hướng đi. Dường cuộc tranh luận có vẻ thuần lý  đã khiến cho chúng tôi quên mất là mình đang đi trong rừng đêm. Đến chừng nghe thứ  tiếng động vang lên từ lá khô ấy, chúng tôi mới sực nhớ ra là mình đang đối đầu với sự đa tạp của tự nhiên. Tôi bảo đấy chỉ là tiếng chân của một con sóc hay của một con thỏ. Nhưng nàng bảo  không phải.

Không có nhận xét nào: