Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

31 thg 7, 2011

Bài Ca Về Ngày Tận Thế

 thơ của Czeslaw Milosz
chuyển ngữ : Diễm Châu
Vào ngày tận thế
Một con ong lượn quanh khóm cỏ ba lá,*
Một người đánh cá vá lại chiếc lưới lấp lánh.
Những con cá heo vui tươi nhảy lên ngoài biển,
Bên máng xối bầy sẻ non nô đùa
Và con rắn vẫn phơi làn da vàng óng ánh.
Vào ngày tận thế
Phụ nữ che dù bước qua những cánh đồng,
Một người say thiêm thiếp nằm bên mép bãi cỏ xanh,
Những người bán rau rao ngoài đường phố
Và tiếng vĩ cầm lơ lửng trên không
Dẫn vào một đêm sao.
Và những người trông đợi sấm sét
Thất vọng.
Và những người trông đợi những điềm triệu và tiếng kèn của các tổng lãnh thiên thần
Không tin rằng chuyện ấy đang xẩy ra lúc này.
Bao lâu hai vầng nhật nguyệt còn kia,
Bao lâu con ong đất vẫn tới thăm đóa hồng
Bao lâu những hài nhi hồng hào vẫn sinh ra
Không một ai tin rằng chuyện đang xảy ra lúc này.
Chỉ có một ông già tóc bạc, có lẽ là một nhà tiên tri
Nhưng không phải tiên tri, vì ông quá bận bịu,
Nhắc lại trong lúc cột những trái cà-chua:
Làm gì có một ngày tận thế nào khác,
Làm gì có một ngày tận thế nào khác.
                                                             Varsovie 1944.
-------------------------------------------
* trèfle (Pháp) hoặc clover (Anh).
(ghi chú của dịch giả)
tienve.org
Related Posts Widget for Blogger

Không có nhận xét nào: